1. [Dm] Êm như tiếng hát thơ mộng ngày [Dm] ấy.
[Gm] Tơ vương tóc rối êm đềm ngày [A7] qua.
[D7] Hương sinh em mãi ngây dại chiều [Gm] vắng.
[E] Dù thời gian [A] đi phai dấu tình [A7] ta.
2. [Dm] Dư âm tiếng hát êm dịu nồng [Dm] ấm.
[Gm] Đôi môi bối rối ru tình vào [A7] thơ.
[D7] Bên nhau ánh [Gm] mắt quên đời sầu [A7] đắng.
Cuộc tình mong manh sao cứ nửa [Dm] vời.
Chorus :
[Dm] Để người còn [D7] hát cho nhau chiều [Gm] nào.
[C] Dù tình đã [A7] phai không quên ngày [Dm] cũ.
Dù người nay [D7] đã xa xôi nghìn [Gm] trùng.
Cuộc tình thoáng [E] xa sao còn nhung [A7] nhớ.
[Dm] Để người còn [D7] hát quên đi ngày [Gm] buồn.
[C] Cuộc tình dấu [A7] trôi theo ngày [Dm] tháng.
Lặng nhìn bao [D7] cánh chim bay về [Gm] nhà.
Còn đây xót [A7] xa biết chăng người [Dm] ơi !
3. [Dm] Đêm nghe tiếng hát cho người thầm [Dm] nhớ.
[Gm] Khơi xa sóng vỗ, khơi hoài niềm [A7] mơ.
[D7] Em nay đã [Gm] vắng xa ngàn trùng [A7] xa.
Để lại cho nhau nỗi nhớ võ [Dm] vàng.