1. Mời bạn [Dm]về, về thăm quê [F]tôi.
Nơi có dòng [Gm]sông nước [Am]chảy hiền [Dm]hòa.
Nơi có đồng [C]xanh vườn lúa tươi [Dm]màu.
Ninh Hòa [A]ơi ! Yêu quá quê [A7]hương.
[Dm]Ôi thân [C]thương dòng nước sông [Bb]Dinh.
Hiền như cây [Gm]lúa bên vườn sông [F]quê.
Dù đi [Gm]ха, lòng vẫn nhớ [C]về,
Làng quê yêu [A7]dấu bên hàng dừa [Dm]xanh.
Chorus :
[Dm]Xóm Rượu xưa một thời nỗi [Dm]tiếng.
Hương men [F]nồng nhấp thấm vành môi [Dm]cay.
Hòn Khói [Gm]tôi mặn mà đồng muối [F]trắng.
Dốc Lết biển [C]xanh sóng tình trời [A7]mây…
Đây Ba [Dm]Hồ lung linh suối [Bb]nước.
Rừng xanh [Gm]xanh, du khách đắm [Dm]say.
Tổ Đình Thiên [Dm]Bửu hồn quê yêu [F]dấu.
Mõ chuông sớm [A7]tối đưa người, người về tĩnh [Dm]tâm.
2. Trải qua bao [Dm]năm, năm tháng thăng [Gm]trầm.
Hòn Hèo mái [C]ấm đậm tình quê [Dm]hương.
Dù ai [Dm]đi, đi khắp muôn [Gm]phương.
Cũng nhớ [C]về câu hát Mẹ [A7]ru ấm [Dm]lòng.
Dân quê [Bb]tôi tình nghĩa mặn [C]nồng.
Lòng người lương [C]thiện giúp đời khó [F]khăn.
Ninh Hòa [Dm]ơi ! Hai tiếng thân [Gm]thương.
Thoảng trong nắng [F]ấm quê [A7]hương thắm [Dm]tình.