Ngày [C]nắng tắt…
Dòng[E] người sao vội [C]vã
Anh [F]thấy mình, lạc [G7]lõng giữa phố[C] đông
Dòng [F]người xô nghiêng… anh [G]ngã
Chợt [E]thấy mình thật [Am]nhỏ bé
Nhưng [F]liệu rằng, anh có [Dm]lớn trong trái[G] tim em ?
Hoàng[C] hôn…
Ừ [G]thì... em thích nhiều[C] lắm
Chiều[F] buông, thật [G]đẹp phải[C] không em ?
Ta [F]thôi giận nhé, ta[G] thôi hờn dỗi
Vì [E]ai cũng sẽ lớn[Am] lên
Và [F]giá như… chúng ta… chưa từng là[C] nỗi đau.
Nhưng anh sẽ [F]giữ mình thôi
Để [G]em không cần [Am]hối tiếc
Và chỉ anh[F] biết mà thôi
Là [G]em phải đi [E]về nơi không có [Am]anh
[F]Quốc lộ buồn, [G]đường về xa xôi.
ĐK:
Thành phố chiều[C] lên, hoàng hôn tắt nắng
Anh [E]dừng giữa lối [Am]đi xưa
Và [F]nhớ về em, cô gái năm nào
Nũng nịu nhìn anh ngây[G] ngô
Thành phố chiều[C] lên, hoàng hôn không nắng
Anh hẹn [E]hò với nỗi cô [Am]đơn
Xa [F]nhau chậm thôi
Để[G] anh lại được… yêu em lần[C] nữa