1. [C] Lạnh lùng trời đông buông [Em] gió se mắt [F] môi chờ [G] ai.
[C] Vội vàng đàn chim tung cánh theo nắng [F] xa chờ [Dm] mong.
[G] Ngập ngừng hàng cây buông [Dm] lá theo gió [F] bay tả [C] tơi.
Chiều [C] tàn người đi trong [Em] gió theo áng [F] mây về [G] đâu.
Trời như [F] khóc, hờn tình [G7] xưa nhớ ai xa [C] vời.
ĐK:[F] Buồn lá gieo mình trong [G7] gió, sầu thoáng đong đầy vô [C] tình.
[F] Chờ nét môi ngời đông [G7] úa, mộng với tay êm thiên [C] đường.
Chiều nhạt [Dm] phai, tình mờ [F] tan, mộng vàng [G] bay,
Hồn ai ngây [G7] ngất muôn [C] đời.
2. [C] Lạnh lùng trời đông tê [Em] tái sương ướt [F] vai người [G] đi.
[C] Hẹn lòng tìm đôi môi thắm buông giấc [F] mơ chiều [Dm] đông.
[G] Chập chùng đời giăng tơ [Dm] rối chân vấn [F] vương tình [C] si.
Chiều [C] tàn chìm cơn mơ [Em] tím trong hố [F] sâu chờ [G] mong.
Trời đông [F] vắng hồn ngẩn [G7] ngơ nhớ ai xa [C] vời.