Capo 2
Em lặng [Em]lẽ đi qua những ngày đôi [Bm]mươi với trái [C]tim hằn [D]sâu bao vụn [G]vỡ
Em từng [Em]khát khao những tháng ngày về [Bm]sau ai đó [C]bên em, siết [D]tay giữa đêm [G]lạnh.
Và [Em]rồi đau thương, nuôi em [Bm]lớn khôn em hiểu [Am]ra, không [D]gì là mãi [G]mãi.
Nắng lên [Em]rồi, dòng thư em [Bm]viết vội gửi [C]cho em những [D]tháng năm về [G]sau.
Dù [Em]muốn hay không địa cầu vẫn [Bm]quay người cô [Am]đơn đợi [D]người đổi [G]thay.
Hoàng [Em]hôn không đi theo em được [Bm]mãi năm ấy [Am]đôi mươi, [D]em tiếc [G]nuối gì
Dù [Em]muốn hay không địa cầu vẫn [Bm]quay chuyện trời[Am] mây để [D]gió cuốn [G]bay.
Ngày[Em] hôm qua đã qua, ngày mai [Bm]chưa đến ngày [Am]hôm nay vẫn [D]là của [G]em.
Bridge:
[C]Mong cho con tim bình yên những [Bm]giấc say nồng.
[Am]Mong em thôi [D]khóc những đêm[G] mùa đông
Em [Em]vươn mình rạng rỡ như bông [D]hoa mặt trời.
Ngát [C]hương, mặc kệ đời ngược [D]xuôi