Capo 2
Anh đã mơ về [C]chuyện đôi ta chờ [C7]ngày đơm hoa.
Anh đã [F]mơ về em kiêu sa ở [Fm]trước sân nhà.
Tưởng [Em]như không xa, ngỡ giấc mơ chỉ [Am]vừa hôm qua.
[Dm]Hai ta nào biết được đoạn [G]kết quá xót xa.
[C]Trên chuyến xe mình [C7]vừa ngang qua…
Trở [F]về trong ta kí ức mơ màng [Fm]ngày hôm qua.
[Em]Là thật nồng ấm khi bắt [Am]đầu.
Phải làm [Dm]sao lúc vụn vỡ chỉ thấy [G]nỗi đau.
[Am]Nhìn lại thời gian ấy, dĩ [G]vãng anh và em xứng [F]đôi.
[C]Cho dù vậy vẫn [Dm]phải xa nhau thôi.
Cất giấu hết tiếc [G]nuối mong tổn thương chẳng cất lời.
Ngày người [F]đến, trong anh như thêm [G]mặt trời vừa lên.
[Em]Ngày người đi, ánh nắng [Am]nhuộm màu biệt [A7]ly.
Nước [Dm]mắt anh đâu muốn rơi nhiều. [G]giấu nỗi nhớ nơi tiêu điều
[C]Ẩn đằng sau khóe mắt anh như chực [C7]khóc.
Anh biết em mang yêu thương rời [F]xa anh tới nơi em hạnh [Fm]phúc hơn.
Chắc em đã quên [Em]rồi giấc mơ hôm [Am]nào.
Còn lại [Dm]anh… Còn lại [G]anh… Sống [C]trong quá khứ có em và anh. [Fm]
VERSE 2
Em có mơ về [C]chuyện đôi ta? Cuộc [C7]tình phôi pha.
Em có mơ về [F]ngày chia xa? Dậy [Fm]đi em à…
Đừng [Em]lo hai ta sẽ ổn thôi chỉ [Am]như thoảng qua.
[Dm]Đứng giữa con dốc ghi lại [G]kết thúc xót xa.)
[Am]Nhìn lại thời gian ấy, dĩ [G]vãng anh và em xứng [F]đôi.
[C]Cho dù vậy vẫn [Dm]phải xa nhau thôi.
Cất giấu hết tiếc [G]nuối mong tổn thương chẳng cất lời.
Ngày người [F]đến, trong anh như thêm [G]mặt trời vừa lên.
[Em]Ngày người đi, ánh nắng [Am]nhuộm màu biệt [A7]ly.
Nước [Dm]mắt anh đâu muốn rơi nhiều. [G]giấu nỗi nhớ nơi tiêu điều
[C]Ẩn đằng sau khóe mắt anh như chực [C7]khóc.
Anh biết em mang yêu thương rời [F]xa anh tới nơi em hạnh [Fm]phúc hơn.
Chắc em đã quên [Em]rồi giấc mơ hôm [Am]nào.
Còn lại [Dm]anh… Còn lại [G]anh… Sống [C]trong quá khứ có em và anh
Bridge:
Dẫu biết trước kết [F]thúc ta chẳng hạnh phúc chỉ toàn [G]nỗi đau
Vẫn tha thiết yêu [Em]người dù tổn thương thêm [A7]trăm lần.
Nguyện cầu cơn [Dm]mơ này vẹn nguyên Để một lần [F]nữa nếu ta có một ngày
[G]Trở về và nói vẫn cần nhau…
Ngày người [F]đến, trong anh như thêm [G]mặt trời vừa lên.
[Em]Ngày người đi, ánh nắng [Am]nhuộm màu biệt [A7]ly.
Nước [Dm]mắt anh đâu muốn rơi nhiều. [G]giấu nỗi nhớ nơi tiêu điều
[C]Ẩn đằng sau khóe mắt anh như chực [C7]khóc.
Anh biết em mang yêu thương rời [F]xa anh tới nơi em hạnh [Fm]phúc hơn.
Chắc em đã quên [Em]rồi giấc mơ hôm [Am]nào.
Còn lại [Dm]anh… Còn lại [G]anh… Sống [C]trong quá khứ có em và anh