Capo 2
[Em]Có một mùa… Không [G]Mưa, không Nắng. [Em]Sài Gòn tôi, là mùa [C]yêu Thương đó.
[E7]Con đường nhỏ uốn quanh [Am]giờ hiu quạnh. Góc Tao [F#m7b5]Đàn rợp bóng mát [B7]cây xanh.
[Em]Có một mùa…[G]Không Mưa, không Nắng. [Em]Sài Gòn tôi, là mùa [C]Thương yêu đó.
[E7]Con đường vắng, quán quen [Am]thành xa lạ.[B7] Chiếc lá rơi nghe hơi [Em]thở mệt nhoài.
Sài Gòn [Em]ơi…Sài Gòn ơi…! Sài Gòn mùa [C]thương, nghe đau từng con [Em/C#]phố.
Giữa nhọc [C]nhằn vẫn tìm cách thương [B7]nhau.
Mẹ ơi [E7]đừng lo, em ơi [Am]đừng sợ ! Nép vào [B7]lòng thành phố bao dung.
Sài Gòn [Em]ơi…Sài Gòn ơi…! Sài Gòn của [C]anh, không đau thương vì [Em/C#]lửa khói.
Ánh mắt hao [C]gầy quằn quại với c[B7]ơn đau.
Sài Gòn của [E7]em, thêm một lần [Am]dâu bể. Ấp ôm [B7]nhau cho đá biết [Em]tuổi vàng.
II
Có một [Em]mùa… Không [G]Nắng, không Mưa. Sài Gòn [Em]tôi, là mùa Thương yêu [C]đó.
Phố Bà [E7]Trưng thênh thang chiều [Am]mưa nhỏ. Bến Bạch [F#m7b5]Đằng gợn gió [B7]lao xao.
Có một[Em] mùa… Không[G] Nắng, không Mưa. Sài Gòn [Em]tôi, là mùa Thương yêu [C]đó.
Giữa mùa [E7]thương, không kêu than, [Am]oán giận. Sớt chia [B7]nhau trao hơi ấm [Em]tình người.
Sài Gòn [Em]ơi…Sài Gòn ơi…! Sài Gòn của [C]tôi, yêu thương đầy nỗi [Em/C#]nhớ.
Biết bao [C]giờ trở lại với ngày [B7]xưa.
Những chiều [E7]mưa ướt áo em tan [Am]tầm. Phố đông người cười nói xôn xao
Sài Gòn [Em]ơi…Sài Gòn ơi…! Gánh hàng [C]rong, nặng sờn đôi vai [Em/C#]mẹ.
In bóng [C]chiều với giọt nắng [B7]liêu xiêu.
Sài Gòn [E7]ơi, bao trái tim [Am]ở lại. Có mùa [B7]thương nghe câu hát [Em]ân tình !