Capo 2
[C]Buông tay khi [E7]trái tim không còn [Am]yêu thương
Cất sâu vào [Dm]tim kỷ niệm, rồi mai nhạt phai ta [G]quên đi
Dù [C]cho anh cạn [E7]khô nước mắt đau [Am]đớn không nên thành lời
Vẫn mong rằng [Dm]em được vui bình yên ngày sau [G]mãi thôi
Dù là [C]không cùng nhau [E7]như giấc mơ hai [Am]ta từng có
Sẽ không còn [Dm]đau vì nhau và [G]thôi những mong [C]chờ
Thời gian [F]sao tàn nhẫn, mang theo [G]hết bao lời ta đã [Am]hứa mai sau
Giờ chẳng còn [F]đâu ngày xưa chẳng còn ai đợi [G]ai dưới mưa
Vì hết [C]yêu là không còn nữa, nhớ thương giờ [G]đây quá dư thừa
Khóc [Am]thêm cả trăm lần nữa, cũng không thể [Em]như lúc đầu
Cứ [F]im lặng rồi sẽ [G]mất cứ [Em]xa dần rồi sẽ [Am]quên
Chẳng [Dm]ai giữ được lòng người không [G]thương
Vì hết [C]yêu là buông bàn tay, dẫu đau rồi [G]cũng sớm qua thôi
Có [Am]ai là yêu ai mãi, yêu suốt [Em]kiếp trọn đời
Dẫu cho [F]còn một người yêu [G]đấy nhưng [Em]kết thúc vẫn như [Am]vậy
Chỉ còn [Dm]lại nơi đây ký [G]ức giết ta từng [C]ngày