Capo:3
1. Ngày [Am] trôi qua thật chậm hồi chuông giáo đường [Dm] câm
Chiều buông trời đỏ [Am] thắm người tu sĩ trầm [E7] ngâm
Một [Am] bầy chim ngơ ngác bay tìm tổ đêm [Dm] nay
Vang lời kinh nức [Am] nở chia [E] nhau xót xa [E7] này.
2. Một [Am] con sông khô cạn một đồng lúa bỏ [Dm] hoang
Vực sâu và nước [Am] mắt màn đêm xuống màu [E7] tang
Người [Am] nhìn nhau đau đớn bao giờ hết gian [Dm] nan
Nơi [Am] đầu sông cuối biển ai có [E7] nhớ quê xưa điêu [Am] tàn.
ĐK:
Ở nơi [A] đây tháng ngày vẫn đi [E7] về
Trái tim sầu lại đau nhói tái [A] tê
Nhiều đêm [D] khuya ta mơ [A] ra mình có ngày [E7] về
Ôi mắt ta tràn trề chỉ là một cơn [Am] mê [Dm]
Cơn mê [Am] thôi.
3. Bừng [Am] con mắt rã rời ở đây sống đời [Dm] tôi
Con sâu bò quanh [Am] lối tìm cơm áo đầy [E7] vơi
Một [Am] lời kinh sám hối chia buồn đắng cay [Dm] thôi
Đêm [Am] nằm buông tiếng thở nghe [E7] con nước vỡ [Am] bờ.