1.
thành [Am7]phố đã vắng những ánh đèn màu
ngủ vùi [C]trong những nỗi thương [Cmaj7]đau
ngày [Fmaj7]qua không còn một tiếng rao
ngõ [Fm]vắng không một câu [Em]chào.
đường [Am7]phố vắng nhớ gót chân người
và từng [Cmaj7]trong những khung cửa sổ
trên [Fmaj7]lầu cao chẳng nghe tiếng [Em7]cười trẻ thơ.
ĐK:
Bạn [Am7]hỡi con tim khát [C]khao, [Cmaj7]
thắp lên những [Fmaj7]gương mặt người,
những tâm hồn ngời sáng [Em7]như tia nắng mặt trời.
Bạn [Am7]hỡi chung tay với [Cmaj7]tôi
Giữa cơn bão [Fmaj7]giông
cuộc đời sớt chia tình người
SỐNG [Em7]NHƯ TIA NẮNG MẶT TRỜI.
2.
về [Am7]đây ta trao yêu thương thật gần
người thành [C]phố vẫn sống chân [Cmaj7]thành
đổi [Fmaj7]những ưu từ bằng tiếng cười
tìm [Em7]thấy nhau trong niềm đau.
thành [Am7]phố vẫn sáng lung linh tuyệt vời
từ trong [Cmaj7]tim của mỗi người
Sài [Fmaj7]Gòn ta luôn có [Em7]nhau từ đây.
ĐK:
Bạn [Am7]hỡi con tim khát [C]khao, [Cmaj7]
thắp lên những [Fmaj7]gương mặt người,
những tâm hồn ngời sáng [Em7]như tia nắng mặt trời.
Bạn [Am7]hỡi chung tay với [Cmaj7]tôi
Giữa cơn bão [Fmaj7]giông cuộc
đời sớt chia tình người
SỐNG [Em7]NHƯ TIA NẮNG MẶT TRỜI.
RAP:
[Am7] [Cmaj7] [Fmaj7] [Em7]
Lại một đợt bão về ngoài trời lác đác mưa
lòng người hôm nay sao não nề nhìn Sài Gòn đã khác xưa,
Tiếng cười văng vảng làm ta điếng người
căng thắng lấy đi tiếng cười
vòng lặp kèm cặp lòng nặng
nhưng không bao giờ được để bản thân tiêu cực và biếng lười,
mở cửa sổ ra đắm mình vào tia nắng, hít một hơi
thở ngẩng cổ lên trời cao ngắm nhìn những áng mây
những đắng cay làm cho ta cảm thấy bản thân mình thật may mắn
khi có được tự hào những hy vọng lớn lên
cho dù chỉ mới vừa chập chững sáng nay.
ĐK:
Bạn [Am7]hỡi con tim khát [C]khao, [Cmaj7]
thắp lên những [Fmaj7]gương mặt người,
những tâm hồn ngời sáng [Em7]như tia nắng mặt trời.
Bạn [Am7]hỡi chung tay với [Cmaj7]tôi
Giữa cơn bão [Fmaj7]giông cuộc
đời sớt chia tình người
SỐNG [Em7]NHƯ TIA NẮNG MẶT TRỜI.
SÀI [Am7]GÒN. [Cmaj7] Việt [Fmaj7]Nam. [Em] [Am]