Capo 1
Trời [C]lạnh căm, [G]rét run, " [Em]em lạnh lắm [Am]không?"
Anh [F]nói rồi [C]ôm em, [Dm]hương vị của mùa [G]đông
Chiều [C]ra phố, [G]áo len, [Em]khăn choàng quanh [Am]mình
[F]Mùi cà phê [C]thơm nức, [Dm]đèn xung quanh lung [G]linh
[Em]Ngày mình mới gần [Am]nhau những chiếc [Em]hôn còn luôn rất [Am]sâu
Ai biết [Dm]được, thế giới [C]này [F]tàn nhẫn [G]như vậy [D#7]
Đôi khi [G#]mình lại không hay biết là mình đang [C#]yêu
Cho đến [A#m]khi lòng mình lên tiếng, mới [D#]hay đã yêu quá nhiều
Có những [C7]chiều đạp xe ngược gió, bão tố [Fm]kia giăng kín lòng
[C#]Nhớ về những [D#]hương vị [G#]mùa đông [C#] [C#7]
Verse 3
Trời [C#]về đêm, [G#]gió nhiều, [Fm]em ngồi sát [A#m]bên
[F#]Quán ăn nghi ngút [C#]khói, đôi [D#m]má em dần hồng [G#]lên
Mùi [C#]bánh [G#]mới ra, [Fm]mùi sữa, có [A#m]thế thôi
[F#]Mùi một [C#]sáng tinh tươm, [D#m]à hạnh phúc [G#]đây rồi
[Fm]Mùi những giấc [A#m]mơ [Fm]của những đứa trẻ [A#m]thơ
Ai biết [D#m]được, thế giới [C#]này [F#]rồi tàn nhẫn như [G#]vậy [D#7]
Đôi khi [G#]mình lại không hay biết là mình đang [C#]yêu
Cho đến [A#m]khi lòng mình lên tiếng, mới [D#]hay đã yêu quá nhiều
Có những [C7]chiều đạp xe ngược gió, bão tố [Fm]kia giăng kín lòng
[C#]Nhớ về những [D#]hương vị [G#]mùa đông [C#] [C#7]
Những hương [G#]vị mùa đông năm ấy có thể [C#]nào quên sao
Cuối cùng [A#m]rồi tình yêu đi mất, cũng [D#]không ai biết giữ cách nào
Chúng ta [C7]đều là những đứa bé, cứ thế [Fm]khóc mỗi khi tổn thương
Dù [C#]biết chẳng có [D#]ai thay mình lớn [G#]lên
[C#]Nếu được, có [D#]thể nào đừng [G#]lớn lên