1. Từ khi [Am]mưa rơi cuối con [F]đường nhẹ qua
Nơi bàn [G]tay anh vẫn ôm [Cmaj7]chặt kỉ niệm bên [Fmaj7]em
Lạnh bờ vai nhớ [Dm]những yêu thương, mà [Bm7b5]ta đã trao đến [Esus4]nhau. [E7]
2. Ngày bên [Am7]em như mới hôm [F]qua mà thôi
Sao giờ [G]đây nơi ấy đâu [Cmaj7]còn một người yêu [Fmaj7]anh
Mà vì đâu anh [Dm7]cứ mong chờ, một thói [Bm7b5]quen, anh luôn vẫn [Esus4]nhớ. [E7]
Về nơi [Dm]chốn, nơi không còn em, [Am]đi đi bên cạnh anh
[G]Ngang qua bao nhiêu ngày yêu [F]dấu.
Phải chăng [Gm]mưa đã mang giấu đi từng [Dm]ngày mình bên nhau
Vì [E]sao em không còn bên anh [A]nữa.
Và anh [Dm]vẫn, như bao ngày xưa, [Am]mong em khi trời mưa
[G]Giống như khi đôi ta còn quen [F]nhau
Một thói [Gm]quen đã hằn sâu trong trái [Dm]tim anh rồi
Từng [E]đêm khi mưa vẫn rớt bên [A]hiên. [A7]
ĐK:
Như ngày xưa anh thường [Dm]hát những câu [C]ca rất êm [Bb]đềm
Trao [A]tặng em bao lời [Dm]hát những yêu [C]thương rất đong [Bb]đầy từ con [F]tim
Phải [Gm]chi thời gian lắng [C]yên, để [Am7]mình vẫn còn mãi [Dm7]đây
Để [Gm7]anh được yêu từng giây phút bên [E7]em.
Nhưng [A7]thời gian mang hạnh [Dm7]phúc, đã đi [C]xa rất xa [Bb]rồi
Nơi [A7]này mình anh ngồi [Dm]hát những câu [C]ca đã [Bb]trao một người anh [F]yêu
Giờ [Gm7]khi từng ngày vẫn [C7]trôi, chỉ [Am7]là nỗi buồn nữa [Dm7]thôi
Còn [Gm7]đây một thói [Am7]quen như khi được [Dm7] yêu.