VERSE 1:
Mình [E]trốn sau bụi cây, và [E]kể nhau những thứ chưa ai [A]từng
Dừng [E]nói trong vài giây, và [E]cùng nhau ta đóng một vở [A]kịch
Bờ [F#m]môi em là nhành [G#m]hoa, và nụ hôn [Am]anh sẽ vào [B]vai con ong [E]mật
Giận [E]má hay giận ba, mình [E]chạy ra con suối ở sau [A]nhà
Làn [E]nước ru làn da, trầm mình em ước trẻ mãi chẳng [A]già
Và em [F#m]ơi, đau buồn làm [G#m]chi vì ngày hôm [Am]nay là mọi [B]thứ ta vẫn còn.
CHORUS:
[A]Khi mặt đất dưới chân mình [E]chạy, [A]khi rừng cây héo khô hao [G#m]gầy
Thì [C#m]anh vẫn ở đây, kế [F#7]bên em này, giữa [A]muôn bộn bề, siết [B]chặt vòng tay.
[A]Khi bão tố kéo bên hiên [E]nhà, hạt [Cmaj7]mưa nhảy múa phía sau vườn [G#m]cà.
Thì [C#m]anh vẫn ở đây, kế [F#7]bên em này, chớ [Am]quay sang nhìn, hết [B]Đông rồi Tây.[E]
VERSE 2:
Nào [E]ngước lên nhìn xem, cuộc [E]đời trải ra trước mắt em [A]kìa
Đừng [E]phí thêm thời gian, [E]đừng ngại khi ta nói câu chia [A]lìa
Vì em [F#m]không thể dừng cơn [G#m]mưa khi hòn mây [Am]đen đang dần [B]trôi qua đỉnh [E]đầu
(CHORUS)
VERSE 3:
Đừng [E]cố đi tìm anh, khi [E]anh đã chết đi hơn trăm [A]lần
Và [E]nhớ về anh, khi [E]em tìm lối ra nơi cao [A]tầng
Vì mạng [F#m]sống đâu của mình [G#m]ta, vì cái [Am]chết chỉ xảy [B]ra với người ở lại
(CHORUS)
(...)