Tụi mày chỉ biết hút, không chịu đi khám phá...
Đứng dậy cầm sách bút, mày đi với tao mà đánh giá...T
ao đưa mày về châu thổ xem thuyền và đánh cá
Còn mấy thằng nhóc mà không có thích, vui lòng mày tránh ra
Mời...!! Bước tới đất miền Tây, tao cho mày nghe tiếng đàn cò
Muôn màu của sông nước và mày sẽ thấy các đàn cò
Mày đi thì đừng có lo, những thứ ở đây là đáng có
Đói cũng * có chết tài nguyên thiên nhiên đã ban cho...
Tụi tao... bát ngát Đồng Sen ở Tháp Mười
Miệt vườn có Cái Bè - hoa quả xoài cát, bưởi
Còn đa dạng hải sản, lúc nào cũng phải tươi
Tao nói mày nghe, rừng tràm Trà Sư oxy là phải hửi
Còn chén cơm tụi mày đang ăn là nhờ cánh đồng của ngoại tao
Dân miền Tây chất phát, hòa đồng, thích ngoại giao
Mày qua Long Xuyên, Chợ Nổi alo cho bạn tao
Nó sẽ đưa mày đi thật xa và hỏi muốn chơi cái loại nào
Đi về Sóc Trăng quê tao mà chơi đi...
Tụi tao chèo tụi tao lái...Khoái!!
---------------------------------------------------------------------
Ohh...
Anh như kẻ lạc còn tâm tối giữa rừng thông
Nơi cánh chim nhỏ lạc đàn tìm bến đỗ để ngừng trông
Anh là 1 con đom đóm mắt anh sáng đến xoay vòng
Gieo cho anh cả 1 mầm sống nhưng chẳng chịu công vun trồng
Vì lúc ấy ta còn trẻ nên đời bạc và mưu sinh
Anh chưa học hết lớp 10 người ta gọi là lưu linh
Anh gắn bó với sông nước và cảnh vật này hữu tình
Còn người ta cho em áo lụa hỏi tại sao chẳng phụ mình
Rap 2 :
Buồn lắm phải không...Giã tràng lấp biển Đông
Biết người cũng chả trông nên thôi câu chuyện thả ra sông
Nhưng nếu anh say như thế này thì ai xem
Người ta sẽ nói anh tệ với những thứ mà em đem
Vì thế nên anh phải sống như cái cách anh từng mơ
Dù cho bản thân này hóa đá nhưng trái tim chẳng ngừng thở
Và ba của anh là lính...Má anh từng làm cán bộ
Anh không cho phép mình .khóc..Xe có hư cũng ráng độ
Đời người là kiếp lãng du, anh chẳng may làm lữ khách
Đi với nhau cả 1 hành trình giờ có xa chẳng nỡ trách
-------------------------------------------------------------------
Anh ngâm nga vài câu hò , câu hò lý cây bông
Anh hò cho một cô em gái đang chai tóc bên sông
Anh chỉ sống với máy chèo không có đất mênh mong
Chỉ cần em còn ngồi chai tóc anh quyết ở mãi bên sông !!
Ơi hò là hò ơi ... trong đầm gì đẹp bằng sen
Quê mình ai đẹp bằng em , em xinh đẹp không cần bằng khen
Mới tí tuổi mà đã biết thẹn , gội bồ kết nên tóc em đen
Dáng diệu dàng và đoan trang đừng vội về nhà chi sớm , em ơi ..
KHOAN !!!
Bông trắng và Bông xanh
Cho anh nhà quê hỏi em còn độc thân hay chăng
Để anh biết anh còn chờ ngày cùng đung cơm thổi lửa
Ăn chung một mâm cơm , hò cho em nghe mỗi bữa
2 đứa gặp – là duyên
Ghe anh niễn – rồi nghiên
Em nở nụ cười duyên vậy là em thích anh là xiền !
Anh biết anh không nhiều tiền , nhưng mà tiền không phải là quyền
Anh có quyền thường.. quyền nhớ... quyền viết cho em bài thơ
Em gái đừng vội làm ngơ khi ghe anh chỉ chở lúa
Biết đâu anh thành tỷ phú khi lúa thóc anh trúng mùa
Chỉ cần ta còn bên nhau và cùng chung một cơn mơ
Chứ đừng bến bồi – bến lỡ để anh mãi hoài mong chờ em ơi!!