Capo 2
[Em]Đã [D]rất lâu rồi [C]em như chìm sâu
Trong từng [Em]đêm tối muộn [D]sầu.
Đợi từng [C]vết cắt sâu rồi [Em]sẽ bớt [D]đâu.
Từ [C]rất lâu, [Em]em chẳng [D]biết đi [C]lạc về đâu.
[Em]Vì tình [D]là cơn mơ [C]đã tan vỡ.
Giờ mình [Em]em ôm thương [D]nhớ, [C]bơ vơ.
Vậy mà [Em]em đâu [D]hay, chẳng [C]còn ai nơi đây.
Ngày [Em]hôm nay em [D]sẽ phải đổi [C]thay.
[Em]Dưới [D]ánh dương, [C]gạt đi hết đau thương.
[Em]Giờ em [D]bước đi, [C]chẳng gục ngã.
[Em]Phút giây [D]này, [C]tựa như chúa sơn lâm,
[Em]Em cất [D]cao tiếng gào [C]thét