Capo 1
Người ta thường [Am]nói ăn cơm là ăn chắc bụng
Ăn phở chỉ để ăn [Dm]chơi ông xã ơi hãy nghe mà [Am]nhớ
Cơm nhà anh [Am]ăn đã mấy năm món gì anh cũng đã thử [Dm]qua
Ăn riết bây [G]giờ chỉ muốn bát phở đỡ ngán em [C]ơi!
Ông bà ta [F]nói thương nhau mấy núi cũng [C]trèo
Mấy sông cũng lội em [Dm]ơi mà sao [G]anh bỏ cơm đòi [C]phở
Sông dài núi [Am]cao anh xá chi chỉ tội cái [C]tật anh ham ăn
Nghe phở anh [Dm]thèm dù biết cơm [G]nhà dù biết cơm nhà là number [Am]one
Phở là bồ nên anh đưa anh [Am]đón còn cơm là vợ nên anh dấu biệt [C]tăm
Phở đòi anh đưa đi shop[Dm]ping
Phở đòi anh đưa đi Đà [Em]Lạt là anh bỏ em theo phở [Am]phải không?
Rap:
Lúc lên [Am]voi phở đưa phở đón, đưa anh lên tận chín tầng mây
Lúc hết [Dm]tiền, phở đâu chẳng thấy, chỉ mình [Am]em chạy nợ cùng anh, ông xã àh!
Anh biết rồi thương bà xã quá cơm của anh ơi!
Lời em nói thương quá sao là [Am]thương
Từ hôm nay anh sẽ yêu mình [Dm]hơn
Râu tôm nấu với ruột [Em]bầu
Chồng chan vợ húp. Trọn đời ta bên [Am]nhau