[Am] [Ammaj7] [Am7] [Am6]
[Am] [Ammaj7] [Am7] [Am6]
[Am] [Ammaj7] [Am7] [Am6]
[Am] [Ammaj7] [Am7] [Am6]
Ngoài [Am] kia người ta dòm ngó nhìn nó rồi [Ammaj7]
lắc đầu bĩu môi cho rằng nó là thằng [Am7] khác người.
“Mày là đồ [Am6] khác người!”
Người [Am] kia người kia và kia một đám còn [Ammaj7] đang
nhìn nó chỉ có bàn tán về thằng [Am7] khác người.
“Người ngợm [Am6] trông không ra con người!”
Vậy thì [Am] đỡ thế nào, [Ammaj7] người ơi? Giờ
phải [Am7] sống thế nào, [Am6] cho thảnh thơi?
Vừa [Am] đi ngang qua [Ammaj7] đây qua kia sao
nghe [Am7] chỉ toàn những [Am6] lời nghiệp chướng?
Phải làm [Am] sao bây giờ? [Ammaj7] Trời ơi... Chỉ
toàn [Am7] thấy khó thở! [Am6] Ôi giời ơi...
Vậy [Am] kiểu người làm [Ammaj7] hài lòng mọi
người thì [Am7] chỉ còn là [Am6] chuyện hoang đường.
[Am] [Ammaj7] Ở đời [Am7] ai cũng [Am6] giống như ai.
[Am] [Ammaj7] Nhìn họ [Am7] nó không [Am6] sao phân biệt.
[Am] [Ammaj7] Chỉ một [Am7] câu nói [Am6] đúng hơn sai:
[Am] [Ammaj7] Kì thị [Am7] nó là một [Am6] oan nghiệt!
Mặc kệ [Am] thiên hạ [Ammaj7] gièm pha.
Mặc kệ [Am7] con nhà [Am6] người ta.
Chỉ việc [Am] cứ đi [Ammaj7] đường ta.
Chẳng việc [Am7] gì mà phải [Am6] buồn bã.
Mặc kệ [Am] những lời [Ammaj7] thị phi.
Gạt bỏ [Am7] hết trong [Am6] tâm trí.
Chỉ việc [Am] cứ đường [Ammaj7] mình đi.
Chẳng bận [Am7] tâm người nói [Am6] cái gì.
[Am] [Ammaj7] [Am7] [Am6]
[Am] [Ammaj7] [Am7] [Am6]
[Am] [Ammaj7] [Am7] [Am6]
[Am] [Ammaj7] [Am7] [Am6]
[Am] Lúc mới [Ammaj7] sinh ra, cha ta, mẹ [Am7] ta đâu hề [Am6] biết.
[Am] Ngã dẽ [Ammaj7] cuộc đời sinh ra thằng [Am7] con trai hào [Am6] kiệt.
[Am] Chẳng phải [Ammaj7] loài người thì trời tặng [Am7] cho ta loài [Am6] hiếm.
[Am] Một mình [Ammaj7] một đường một ngày thành [Am7] công bao người [Am6] tiếc.
Vậy thì [Am] đỡ thế nào, [Ammaj7] người ơi? Giờ
phải [Am7] sống thế nào, [Am6] cho thảnh thơi?
Vừa [Am] đi ngang qua [Ammaj7] đây qua kia sao
nghe [Am7] chỉ toàn những [Am6] lời nghiệp chướng?
Phải làm [Am] sao bây giờ? [Ammaj7] Trời ơi... Chỉ
toàn [Am7] thấy khó thở! [Am6] Ôi giời ơi...
Vậy [Am] kiểu người làm [Ammaj7] hài lòng mọi
người thì [Am7] chỉ còn là [Am6] chuyện hoang đường.
Mặc kệ [Am] thiên hạ [Ammaj7] gièm pha.
Mặc kệ [Am7] con nhà [Am6] người ta.
Chỉ việc [Am] cứ đi [Ammaj7] đường ta.
Chẳng việc [Am7] gì mà phải [Am6] buồn bã.
Mặc kệ [Am] những lời [Ammaj7] thị phi.
Gạt bỏ [Am7] hết trong [Am6] tâm trí.
Chỉ việc [Am] cứ đường [Ammaj7] mình đi.
Chẳng bận [Am7] tâm người nói [Am6] cái gì.
[Am] [Ammaj7] Ở đời [Am7] ai cũng [Am6] giống như ai.
[Am] [Ammaj7] Nhìn họ [Am7] nó không [Am6] sao phân biệt.
[Am] [Ammaj7] Chỉ một [Am7] câu nói [Am6] đúng hơn sai:
[Am] [Ammaj7] Kì thị [Am7] nó là một [Am6] oan nghiệt!
[Am] [Ammaj7] Ở đời [Am7] ai cũng [Am6] giống như ai.
[Am] [Ammaj7] Nhìn họ [Am7] nó không [Am6] sao phân biệt.
[Am] [Ammaj7] Chỉ một [Am7] câu nói [Am6] đúng hơn sai:
[Am] [Ammaj7] Kì thị [Am7] nó là một [Am6] oan nghiệt!
Mặc kệ [Am] thiên hạ [Ammaj7] gièm pha.
Mặc kệ [Am7] con nhà [Am6] người ta.
Chỉ việc [Am] cứ đi [Ammaj7] đường ta.
Chẳng việc [Am7] gì mà phải [Am6] buồn bã.
Mặc kệ [Am] những lời [Ammaj7] thị phi.
Gạt bỏ [Am7] hết trong [Am6] tâm trí.
Chỉ việc [Am] cứ đường [Ammaj7] mình đi.
Chẳng bận [Am7] tâm người nói [Am6] cái gì.
[Am] [Ammaj7] [Am7] [Am6]
[Am] [Ammaj7] [Am7] [Am6]
[Am] [Ammaj7] [Am7] [Am6]
[Am] [Ammaj7]
“Kì thị [Am7] nó là [Am6] một oan nghiệt!”