Đêm này nhớ trộm thương thầm người t [Am]a,
nhà vách chung nhau nhưng vẫn xa lạ [Dm],
để t [Am]ừng đêm trắng trôi [Dm]qua, anh [F]nhì n bóng mình [G]trên vá ch, nỗi cô [Em]đơn t răn trở [E7]trong lòng.
Bao lần muốn ngỏ đôi lời làm qu [Am]en,
nhà vốn bên nhau anh sợ ưu p [Dm]hiền, nghĩ [Am]mìn h sao quá vô [Dm]duyê n,
yêu thầ [F]m chi người chung [G]vá ch, nghe nhớ [E7]ngư ời ăn ngủ không [Am]yên
Điệp khúc
Em [Am]ơi, tình anh [Dm]n hư bát nước [F]đầy,
muốn t [Am]ỏ nỗi niềm riêng [G]tư nhưng ngại lời em [E7]chối em từ.
Rồi đê [Dm]m đầu tay vàng lên màu [Am]kh ói, đốt
buồn qua nhưng trang [G]thơ, anh [Em]thấy đờ i anh quá [E7]bơ vơ
Đêm này thức trọn canh dài buồn tê [Am]nh,
trời cách ngăn chi vách gỗ vô t [Dm]ình, giá [Am]nhà không vách chia [Dm]ranh,
anh h [F]ầu em từng giấc [G]ngủ, cho thấy [E7]rằng anh quá yêu [Am]em.