Nhớ ngày [Dm]nào khi bé thuở còn [C/E]thơ, cha dắt [Gm]con tập đi từng bước [C]nhẹ.
Mẹ dạy [C7]con hãy gọi ba con [Fmaj7]nhé, và xong [Edim]rồi hãy gọi mẹ nghe [A7]con.
Nhớ ngày [Dm]nào khi lúc còn trẻ [C/E]con, mẹ chăm [Gm]lo miếng ăn từng giấc [Fmaj7]ngủ.
Ba la [Dm]rầy những lúc con ham [Gm]chơi, ba khuyên [C]con cố mà lo ăn [Fmaj7]học. Mai sau [A7]này con giúp ích cho [Dm]đời
ĐK: [Dm] [C] [Bb]Nhớ, ngày [C]nào anh em đùa vui [Fmaj7]chơi, anh [Gm]dí em chạy nhanh kẻo bắt [C]được, em nói [Am]rằng đố mà bắt được [F]em [A7]
Rồi chiều [D]chiều tối [D7]tối dưới ánh [Gm]trăng, ba ngồi [C]cùng các con rồi kể [Fmaj7] chuyện, chuyện sọ [Edim]dừa cổ [A7]tích chuyện ngày [Dm]xưa.
Nhớ [Dm] [C] [Bb] ngày [C]nào thời áo trắng ban [Fmaj7]sơ, bạn cùng [Gm]tôi bước đi con đường [C]nhỏ, mưa đến [Am]rồi mau đến trường bạn [Fmaj7]ơi [A7]
Nhớ ngày [Dm]nào từng tiếng nói thầy [Gm]cô, bụi phấn [C]rơi còn mãi trên bục [Fmaj7]giảng. Mùa hè [Gm]về ve sầu cất lời [Bb]ca, phượng hồng [A7]rơi tô thắm khắp sân [Dm]trường
Ôi tuổi thơ biết bao là mộng đẹp, kỷ niệm xưa bây giờ biết tìm đâu, ký ức kia phải chăng vào dĩ vãng, gợi trong tôi bao nỗi nhớ âu sầu.