[G]Đôi khi lang thang một mình người [C]ta cứ nghĩ là [D]tôi buồn
[G]Luyên thuyên bên tai chuyện không liên [C]quan mà tôi muốn [D]điên cuồng
[G]Cứ nói như là người thân, [C]bước nói mãi không [D]chịu dừng chân
[G]Cứ nói như quen từ lâu ngờ [C]đâu chưa gặp biết [D]đôi lần
[G]Lâu lâu không đi đâu chơi nhiều [C]khi ngồi không cũng [D]kêu trời
[G]Kêu la cho vui vậy thôi thật [C]ra tôi vẫn [D]yêu đời
[G]Thế vẫn có người còn khuyên, [C]nói suốt như [D]là người điên
[G]Chẳng hiểu về nhau mà sao nói [C]mãi, bởi ta [D]nói là...
"[G]Đôi khi cuộc đời nhiều [C]khi thật bá [D]đạo
[G]Xoay ta vòng vòng nhiều [C]khi chẳng biết làm [D]sao
[G]Đôi khi cuộc đời nhiều [C]chuyện thật bá [D]đạo
Đành [G]đứng im, và lắng nghe, chẳng [C]biết thế [D]nào"
[G]Nên tôi lang thang với [C]nỗi niềm [D]riêng
[G]Mong sao ai kia sẻ [C]chia bớt bao buồn [D]phiền
[G]Nhưng không nơi đâu mang [C]lại bình [D]yên
Vì [G]chẳng ai và [C]chẳng đâu hiểu [D]thấu nỗi [G]niềm