[Dm]uhhhhh máu ngừng chảy, tao đẩy ông già đi
[A7]bày đặt ngơ và ngác, xơ và xác, lòng dạ thì lạ gì
lấy [F]ngày ổng chết làm mốc, cố mà khóc tới khi tao đóng cửa
[A7]vai diễn và viện phí, xong, cũng đéo cần đóng nữa
[Dm]giàu mà nứt đố - đổ vách, uh,
tư cách đứng đầu thành [A7]phố về khủng bố bằng sổ sách
giờ thì nằm ở trên bàn [F]thiếc, với lá phổi nhiều lỗ rách,
và ký ức về thằng con [A7]hoang này đã từ lâu ông đổ sạch
số phải kiếm bằng mọi [Dm]cách, tay làm ngần này tội mày tránh được sao,
mày nghĩ mày [A7]gánh được bao nhiêu lâu với trọng trách được giao
tao biết là [F]nhiều mà, kết quả đã rõ, cũng đéo cần điều tra
[A7]Chiều qua đã bao công lao níu kéo cũng đéo có hiệu quả
[Dm]buông tay và ly khai cuộc đời,
còn vang cái lớp nam [A7]ai mà không một ai là không thuộc lời
xa rời [F]cuộc chơi, nơi cửa tử, không từ và không biệt
[A7]Không đau thương, không nước mắt, không khác gì công việc
còn [Dm]mãi, bao đau thương đâu ai giống ai [A7]bao giờ
rồi [F]ai, ban cho ta bao ưu tư nay [A7]có thêm hình hài
còn [Dm]mãi, bao đau thương đâu ai giống ai [A7]bao giờ
một [F]mai, đem cơn mơ ngày xưa [A7]cất lại
[Dm]...Ký hiệu bản sao của bao nhiêu bản chính
Là [A7]y chang từ bản tính đều lấy đức tin từ màn hình,
[F]Xuân thì trút bỏ, chỉ có hút cỏ được hoan nghênh
từ [A7]cần sa tới ảo giác bi quan tao mang đều mãn tính
và [Dm]tao từng nghĩ đến lúc cây bút này ngừng ghi
đã bao nỗ [A7]lực để trở nên tích cực , mong cái đồ này đừng chì
và căn bệnh [F]thế kỉ, nuông chiều hiển nhiên, ko cần để ý
thành [A7]công mà không qua lệ phí, thì đeos có đường nào dễ đi
[Dm]bỏ qua những tiểu tiết, tuyệt nhiên ko biểu hiện,
tự [A7]biên cho mình màn hài kịch độc nhất, để chết một kiểu riêng
[F]lời nói dối thực thà hay thực ra là chiêu trò quảng bá,
[A7]đời này chỉ bớt nhạt khi cả hai đồng tử mày giãn ra
[Dm]thôi cố mà ngoan, ngày 8 tiếng để biến thành người khác,
rồi [A7]ngồi vào bàn, rao bán thanh xuân để khuân về lười nhác
[F]cười nhạt, ngồi nhìn sự lặng thanh đang trở thành bản tính
tự [A7]do ai cho đâu hoàn chỉnh, trả giá bằng cả tánh mạng mình
còn [Dm]mãi, bao đau thương đâu ai giống ai [A7]bao giờ
rồi [F]ai, ban cho ta bao ưu tư nay [A7]có thêm hình hài
còn [Dm]mãi, bao đau thương đâu ai giống ai [A7]bao giờ
một [F]mai, đem cơn mơ ngày xưa [A7]cất lại