[E]Em vẫn ước [B]muốn có anh kề [C#m]bên em suốt đời
Vì em đã [A]yêu anh mất [C#m]rồi, và anh cũng [E]mong có [B]em.
[E]Em rất muốn [B]biết chính anh là [C#m]ai trong cõi đời
Phải chăng chỉ [A]có anh một [B]mình anh thiên [E]thần?!
[E]Dưới ánh nắng sớm mai anh [B]mỉm cười gọi:
[E]"Ơi! cô [A]em dễ [B]thương"
Và [E]đó chính ánh mắt anh êm [B]đềm lạ thường
Làm [E]cho tim [A]em xao [B]động
[A]Người sẽ mãi là [G#m]thiên thần của [F#m]mình em mình em [B]thôi.
[E]Em vẫn ước [B]muốn có anh kề [C#m]bên em suốt đời
Vì em đã [A]yêu anh mất [C#m]rồi, và anh cũng [E]mong có [B]em.
[E]Em rất muốn [B]biết chính anh là [C#m]ai trong cõi đời
Phải chăng chỉ [A]có anh một [B]mình anh thiên [E]thần?! [B] [C#m] [A] [C#m] [E]
[E]Hỡi anh! Hỡi anh! [C#m]Chàng là người phải đâu thiên thần!
[E]Vẫn ước muốn vẫn mong em [B]được là
Người [E]anh yêu [A]nhất thế [B]gian
Và người [E]hỡi có biết cánh tay anh [B]thật nhẹ nhàng
Chợt [E]khẽ đến mái [A]tóc nhung [B]huyền.
[A]Làm con tim này [G#m]thẩn thờ, thật [F#m]lạ như một phép [B]tiên
[E]Em vẫn ước [B]muốn có anh kề [C#m]bên em suốt đời
Vì em đã [A]yêu anh mất [C#m]rồi, và anh cũng [E]mong có [B]em.
[E]Em rất muốn [B]biết chính anh là [C#m]ai trong cõi đời
Phải chăng chỉ [A]có anh một [B]mình anh thiên [E]thần?! [B] [C#m] [A] [C#m] [E]
[E]Hỡi anh! Hỡi anh! [C#m]Chàng là người phải đâu thiên thần!
CODA
[E]Hỡi anh! [B]Hỡi anh! [C#m]Vì em đã [E]yêu anh mất [B]rồi.
[E]Hỡi anh! [B]Hỡi anh! [C#m]Phải chăng chỉ [A]có anh một [B]mình anh thiên [E]thần?
Phải chăng chỉ [A]có anh một [B]mình anh thiên [E]thần?