Vào một đêm vô tình bỗng
thấy những ngày tháng qua đi lại ghé thăm
Nước mắt lưng tròng
Khóc làm gì ?
Vào một đêm chôn mình
xuống dưới không thèm ngước lên,đâu cần nhớ tên
ngước lên,đâu cần nhớ tên
Ai đã quên mình
Đã quên mình
Ừ nhận đi, ngu ngốc là mi
Khóc làm gì
Vào một đêm , “vô tình” đã nắm
tay một gã dưng chưa từng thấy qua
Đau đớn vô cùng
Đến vô cùng
Vào một đêm không còn cảm thấy
nơi này sống vui nên đành thả xuôi
Con nước mịt mờ
Nước mịt mờ..
Ừ nhận đi,thằng khóc một mình
Khóc một mình
Dù có mấy tin lời mày
vẫn chết trong cô đơn
Mày thấy đấy
Người ta ấm êm rồi đừng
cố gắng thêm rưng rưng
Mày biết đấy
Thằng đàn bà.