Trong veo nơi đôi mắt nào, giọt lệ buồn vu vơ
Ô cửa xa kính mờ, ai đang mong chờ.
Mùa đông qua rồi đấy, gió buốt miên man mấy phím ngón tay
Lạnh buốt, run, anh đưa tay nắm lấy
Ở nơi phương ấy, em có hay chăng nơi đây?
Một nơi chẳng có tay đan bàn tay
Chẳng còn một miền hơi ấm xa xưa
Chẳng còn một ai cuồng điên yêu quên nắng mưa
Để rồi nhớ, rất nhớ, rất nhớ những đêm em ôm lấy anh
Kể rằng ngày ấy bé lắm ngây thơ em chưa yêu ai bao giờ
Chỉ một mình anh, đưa đôi bàn tay
Chỉ một mình anh, luôn luôn kề bên... em thôi!
Bao nhiêu năm trôi qua, em đã đặt anh nơi đâu trong tim
Để vào một ngăn cho em tìm kiếm mỗi khi cô đơn em buồn.