Ver 1 :
[G]Ánh dương, [D]chiếu soi cuộc [Em]đời anh
Vẫn [G]ấm áp, [D]khi có em[C] bên cạnh
[G]Thời gian vẫn[D] cứ trôi, [Bm]người ra đi mất [Em]rồi
Còn[Am] lại anh, một[D] mình, lặng lẽ thôi.
Ver 2 :
Anh học[G] cách, để [D]giữ bóng hình[Em] em
Nhưng mọi[G] thứ em vẫn[D] xem như là[C] thói quen
[G]Giọt nước mắt trong[Dsus2] anh,[Bm] nghàn vì
sao[Em] rơi lạnh,[Am] khi, tưởng chừng anh [D]có em.
ĐK 1:
Anh [C]biết, nỗi đau[D] dày vò[Em] anh
Anh[C] biết, đau[D] thương rồi cũng[G] sẽ thành[Em] quá khứ
Tình[C] yêu, đôi [D]ta chẳng thể [Bm]giữ cùng nhau[Em] mãi
Lặng[Am] lẽ, ra[D] đi , thật[G] nhanh.
Bridge:
[C]Đôi ta, tựa như ánh [Em]sao đêm, tựa như gió
[C]ngang qua, rồi lại vụt[Em] mất, để phai nhòa.
Còn[C] riêng anh,[D] một mình bóng [Bm]tối, vây [Em]
quanh, và chỉ[Am] muốn được cạnh bên em chút [D]thôi.
ĐK 1:
Anh [C]biết, nỗi đau[D] dày vò[Em] anh
Anh[C] biết, đau[D] thương rồi cũng[G] sẽ thành[Em] quá khứ
Tình[C] yêu, đôi [D]ta chẳng thể [Bm]giữ cùng nhau[Em] mãi
Lặng[Am] lẽ, ra[D] đi Lặng[Am] lẽ [D]
ĐK 2:
Anh [C]biết anh[G] là người đến [Em]sau
Anh [C]biết chúng [G]ta chẳng thể [G]đến với[Em] nhau
Hằng [C]đêm nước [D]mắt vẫn rơi [Bm]xuống em đâu [Em]thấu
nhẹ [C]nhàng cứ [D]lau đi mà [Em]thôi
nhẹ [C]lau nước [D]mắt của [G]anh