Một [[G]]chút nhớ em đấy, một [[F#m]]chút mơ chưa [[Bm]]đầy
Một [[Em]]chút thương em mà [[A]]xa như khói [[D]]mây
Một [[G]]chút ít hơi [[A]]ấm, một [[F#m]]chút hương âm [[Bm]]thầm
Một [[Em]]chút yêu thôi nằm [[F#m]]sâu như sóng [[Bm]]ngầm.
Verse 2:
Một [[G]]chút nhớ thành hai, một [[F#m]]chút mơ góp [[Bm]]lại
Một [[Em]]chút yêu thôi mà [[A]]buồn mỗi sớm [[D]]mai
Một [[G]]chút gió thành bão giông, một [[F#m]]chút mưa đầy biển [[Bm]]rộng
Một [[Em]]chút yêu thôi, mà [[F#m]]đau đến cháy [[Bm]]lòng.
Coda:
[[G]]Yêu là như [[A]]thế, dù là [[F#m]]sai thế [[Bm]]nào
Vẫn [[Em]]cứ yêu thôi và [[A]]yêu đến khi tàn [[D]]hơi
[[G]]Bao lần đã [[A]]cố nhủ lòng [[F#m]]phải quên [[Bm]]đi
Mà [[Em]]tim ơi, sao mềm [[F#m]]yếu quá [[Bm]]vậy.
ĐK:
Trái tim anh và dòng [[G]] máu nóng để yêu [[A]] em
Giấc mơ ơi ở [[F#m]]lại bên tôi đừng tan [[Bm]]nhanh
Ngày mai thức [[Em]]giấc, thấy giữa lồng [[A]]ngực là hình bóng [[D]]ấy.
Nắm tay anh đừng [[G]] để anh đi, đừng để anh [[A]] đi
Lỡ sinh ra là [[F#m]] để yêu nhau chẳng rời xa [[Bm]] đâu
Bình yên ở [[Em]] đây, ở [[F#m]] đây chẳng đâu xa [[Bm]] vời.