Quốc Thiên : Ebm
Anh [Dm]biết là buồn lắm chứ khi phải tìm [Am]đến cơn say như vậy
Say [Bb]đến nhạt nhòa thổn thức để nỗi [Am]đau giống như hạnh phúc
Nước mắt [Gm]tràn vào trong chiếc [C]cốc trên tay
Chỉ muốn [Am]say để quên đi [Dm]những đọa đày
[Gm]Một kẻ yếu đuối [Em7b5]đóng vai một [Asus4]người say[A]
Anh đã [Dm]cố giả vờ hạnh phúc để tháng năm [Am]kia quay lưng giã từ
Nhưng càng [Bb]cố lại càng đau đớn khiến vết [F]thương kia thêm rộng lớn[D7]
Kẻ say [Gm]tình thì làm gì có [C]tháng năm đâu chỉ giống [Dm]như toa cuối ga [Bm7b5]tàu
[Gm]Mãi mãi [Em7b5]là người đến [Asus4]sau[A]
Đk:
Anh đã [Dm]cố gắng ngần ấy năm đấy trôi [Am]qua đổi lấy được gì
Buồn [Gm]đau là anh, cay [C]đắng vẫn chỉ là [F]anh [D7]
Anh [Gm]muốn một lần em [C]nói xem, hạnh [F]phúc là gì đây em [Bb]hỡi
Tình [Gm]yêu này chẳng [Em7b5]đáng níu giữ hay [A7]sao
Bao lời [Dm]dối trá anh đã tha thứ cho [Am]em bằng tất cả
Bỏ hết [Gm]ngoài tai những lời [C]nói người đời [F]dèm pha
Nhưng đến cuối [Em7b5]cùng anh cũng hiểu [A7]ra
Hạnh phúc là [Dm]ảo mộng giữa chúng [Bm7b5]ta
Chỉ [Gm]còn lại một [Am]nỗi đau [Dm]xa lạ
Hiển thị bình luận