Capo 1
Verse 1:
[G]Nắng vẫn ươm vàng mái tóc em và gió [Em]vẫn nhe nhẹ lay tóc em bay.
Mùa thu [C]nhè nhẹ, đưa em về [Cm]nơi xa. [D]
Thời gian là thứ [G]giết ta lặng lẽ vô tình chẳng ai để ý [Em]
đến khi đã quá muộn màng, làm sao để níu [C]thời gian quay trở lại.
Nhẹ lau [Cm]nước mắt trên bờ mi. [D]
ĐK:
[Em]Nhẹ nhàng gió đông ùa về, [D]một ngày chất đầy nghĩ suy.
[C]Nép sau khung cửa tối đèn bật khóc. [B]
[Em]Thời gian bỗng nhiên dừng lại, [D]chỉ còn ta ngồi với ta.
[C]Vết thương trong lòng chưa lành [G]cào xé. [B]
Rap: [Em] [C] [D] [B]
Anh hận thời gian đã lấy đi người mà anh yêu thương nhất.
Buông bỏ quá khứ buông bỏ kỷ niệm, còn mình anh thôi đêm cất.
Anh sẽ giữ những mảnh vỡ, xếp chúng ngăng nắt ở trong tim.
Để khi xế chiều ta còn nhớ, ký ức năm ấy tự đến tìm.
Anh, một người đã từng nghĩ mình là khá sâu sắc.
Nhưng mà trong tình yêu thì mình còn chả đậm đà bằng ly nâu lắc.
Biết trước vết xước nhưng mà ta vẫn bước tới ngày mai.
Hai ta dù xa nhưng kỷ niệm sẽ mãi chẳng phai nhòa... em à.
Verse 2:
[Em]Ôi thương thân tôi, [D]yêu ai cũng trao hết con tim, [C]Rồi nhận lại nhiều vết xước. [B]
[Em]Vết xước trong lòng em, khi yêu anh đã gây.
[D]Anh đâu hay em cô đơn trong chính mối [C]tình mình, rồi khóc một mình.
[B]Nhiều đêm nước mát lăn dài trên khóe mi.
[Em]Mình chia tay nhé anh (Em cũng cố gắng nhiều rồi)
[D]Dù chia xa biết đau lòng(Ta sẽ sớm quen thôi)
[C]Biết ta vẫn còn yêu đấy. Trái tim vẫn còn thương đấy.
Mà làm sao [B]xóa mờ đi vết xước.
DK:
[Em]Nhẹ nhàng gió đông ùa về. (Con tim em nhói đau)
[D]Một ngày chất đầy nghĩ suy.(Nghĩ suy về anh ).
[C]Nép sau khung cửa tối đèn bật khóc. [B](mình dừng lại anh nhé.)
[Em]Thời gian bỗng nhiên chậm lại(Ta đi đâu cũng thấy đau)
[D]Chỉ còn ta ngồi với ta(Uống cho thật say)
[C]Vết thương chưa lành bấy lâu cào xé(Còn lại nhiều vết xước). [B]
Kết:
[Em]Vết xước trong tim này(Mùa thu lại nhói đau).
[D]Vết xước trong tim này (Mùa đông lại nhớ nhau nhiều).
[C]Vết xước trong tim này (Thôi mình đành để thời gian chữa lành). [B]
Hiển thị bình luận