Nhẹ [G]khép đôi mi, nước mắt nhòe đi trong [Am]bao nghĩ [C]suy,
Mình [G]còn giận nhau, nói câu xa nhau [D] đến khi nào.
Chiều hôm [G] nay vô tình bước qua [C]nơi trái tim trao nhau nồng ấm,
Chiều [G]những xác xơ, [D]những đau thương trong cuộc [G] đời.
Bàn [G]chân buồn chán, không biết về đâu [Am]giữa đêm khuya [C]dài.
Vầng [G]trăng bỗng khuyết nhắc cho hay một [D]nửa đã đi mất rồi
Có lẽ vì [C] niềm đau quá lớn trong cuộc [G]tình 9 năm yêu thương
Để [Am]đến khuya nay cảm [D]xúc chết đi không [G]ai bên cạnh..
Ngày mình chia [G]cách..
[Em]Thì anh chắc chắn trái tim [D] anh luôn luôn
[B7]Cùng bao ước muốn em sẽ [Em] mãi bên anh
Trong anh tiếc nuối thật [Bm]nhiều..
Những kỉ [C]niệm hôm qua còn đây
Nhưng yêu [G] thương giờ bay rất [E7] xa
[Am]Giữa đêm thao thức anh nhận [D] ra
Bình minh hiện lên, đôi mắt anh như không nhìn thấy gì
Quặn đau một lúc chắc anh không sao
Một chút nữa anh quên rồi,
Đêm qua buồn đau thương chất ngất
Để lúc này thấy sao miên man
Lòng cứ trách than, cứ thở than thật nhiều…
Ngày mình vun đắp,
Tình yêu lúc ấy vẫn như anh trông mong
Mà sao phút chốc em không cảm nhận
Để tình theo sóng xa bờ..
Những kỉ niệm hôm qua còn đây
Nhưng yêu đương giờ bay rất xa
Giữa đêm thao thức anh nhận ra
Hạt mưa rơi giữa đêm
Còn anh mong thấy em
Bởi vì em…..
Giờ anh bước đến nơi mình nói yêu nhau - Không gian âu sầu
Vì sao chỉ có anh một mình nơi đây
Anh gửi lại yêu thương cùng gió mây
Chỉ mong ngày mai đừng mất nhau
Giữa đêm thao thức anh nhận ra: “Hạnh phúc trôi quá xa”
Hiển thị bình luận