Ver 1:
[A]Đêm lại về, đêm [F#m]tối tăm đêm lạnh căm.
Nhìn mưa [D]hắt lên ô cửa sổ, cuốn [E]theo bao nhiêu tiếng lòng.
[A]Em lại về, giăng [F#m]kín bao nhiêu niềm tin.
Ngày em mang [D]theo tất cả ngọt ngào đến [E]ai.
Re-chorus:
[D]Rồi từng chiều cơn [E]đau miên man kéo theo [A]nỗi buồn.
Tập quen đi [D]qua lối cũ hằng ngày, tập quen khi [E]không có em nữa.
[D]Anh không trông, thật [E]lòng không mong cho dù [F#m]thấp thoáng [E]thấy dáng [D]em.
Mùi hương thân [D]quen khi xưa.. [E]
ĐK:
Người đâu có [D]biết rằng, lúc [A]xưa [Bm]anh yêu riêng [E]em mà [F#m]thôi.
Người yêu [D]hỡi bờ môi hỡi cớ [A]sao hững hờ.[D] [A] [Fm] [E]
[D]Giờ bên em còn [E]bao tiếng nói ngọt [C#m]ngào bao vòng tay khát [F#m]khao.
Nên [D]thôi đã lỡ, [E]em ơi đừng chờ[A].
Ver 2:
[A]Em cần gì? Khi [F#m]chúng ta đâu còn chi.
Tình xưa hư [D]hao tất cả bởi vì, với [E]em không sao cho vừa.
[A]Anh còn gì? Em [F#m]thấy không? Anh còn chi?
Niềm tin trao [D]em đã hết, tình yêu cho em cũng chết, anh [E]có chi?
Re-chorus:
[D]Rồi từng chiều con [E]tim yếu đuối bước qua [A]nỗi buồn.
[D]Tập quen đi qua lối cũ hằng ngày, tập quen khi [E]không có em nữa.
[D]Anh không trông, thật [E]lòng không mong cho dù [F#m]thấp thoáng [E]thấy dáng [D]em.
Mùi hương thân [D]quen khi xưa.[E]
ĐK:
Người đâu có [D]biết rằng, lúc [A]xưa [Bm]anh yêu riêng [E]em mà [F#m]thôi.
Người yêu [D]hỡi bờ môi hỡi cớ [A]sao hững hờ. [D]Ú [A]u [F#m]ù [E]u...
[D]Giờ bên em còn [E]bao tiếng nói ngọt [C#m]ngào bao vòng tay khát [F#m]khao.
Nên [D]thôi đã lỡ, [E]em ơi đừng chờ[A].
[F]Dẫu ngày sau
[G]Dẫu buồn đau
Dẫu cho [Em]anh cô đơn, dẫu nụ [Am]cười khô héo
[F]Anh không trong tình [Dm]yêu nơi em còn ấm[Esus4]...[E]
Người đâu có [D]biết rằng, lúc [A]xưa [Bm]anh yêu riêng [E]em mà [F#m]thôi.
Người yêu [D]hỡi bờ môi hỡi cớ [A]sao hững [B]hờ. [E]Ú [B]u [G#m]ù [F#]u...
[E]Giờ bên em còn [E]bao tiếng nói ngọt [D#m]ngào bao vòng tay khát [G#m]khao.
Nên [E]thôi đã lỡ, [F]em ơi đừng chờ[B].
Hiển thị bình luận