Mặt trời khuất bóng [Am]núi, mây lượn [G]bay, những tia [Em]sáng, đang dần [Am]tan.
Lá rơi trên mái [G]nhà, từng làn khói [Em]bếp phía mờ [Am]xa
Nơi quê [G]hương đó, còn in trong [Em]trái tim hình bóng [Am]mẹ già
Loay hoay trong [G]căn bếp cùng những [Em]bữa cơm chiều [Am]quê
[Am]Ở nơi xa đó, bên gia đình mới [G]nhỏ quây quần.
[Em]Hình bóng ban xưa trong bữa cơm chiều với cha với [Am]mẹ cứ xa dần.
Mỗi buổi chiều mẹ đứng chờ [G]con, con còn ngây thơ như chiếc lá [Em]non.
Cha tan làm mồ hôi ướt [Am]áo, ôm con vào lòng như đứa trẻ con
Xưa con ngây thơ như chiếc lá [G]non, còn cha còn mẹ dưới mái nhà [Em]son.
Vô lo vô nghĩ với bữa [Am]cơm chiều.
Ngày tháng như [G]cơn lốc cuốn đi những [Em]ký ức, trôi [Am]xa
Mời mẹ một [G]bát cơm trên nấm mộ [Em]đá khô, nơi [Am]cuối cánh đồng Ya ya
Còn cha còn [Dm]mẹ, còn những bữa [C]cơm chiều, quây quần [G]bên nhau.
Chớ để đến [Dm]một ngày thiếu vắng một [C]người hoặc cả [G]hai
Nước mắt cứ [Dm]tuôn trào tiếc nuối những [Am]tháng ngày, [G]đó
Hiển thị bình luận