Capo 2
Khi [G]con cất tiếng chào [G]đời
Mẹ và cha là những người [Em]hạnh phúc nhất trần [Em7]đời
Mọi buồn lo đều tan biến [Am]khi thấy con bên [Am7]nôi
Cả thế gioi thu[D7]lại bằng hình hài nhỏ [D7]bé
[G]Chắc vẫn chưa sẵn [G]sàng để làm Cha
Để có thể [Em]che chở con và [Em7]Mẹ, đừng lo nhé
Vì Cha vẫn [Am]luôn cố gắng hơn từng [Am7]ngày
Vì chính Cha cũng [D7]chẳng là người tuyệt vời [D7]nhất
Có bao nhiêu [G]là yêu thương một lần chưa [G]nói
Vì không biết [B7]cách nên đem giấu trong tim [Em]thôi
Trộm đứng [Am7]sau lưng nhìn con lớn [C]khôn theo dòng đời
Mọi khó [F]khăn riêng mình Cha mang [D7]thôi
Đừng trách Cha bao [G]lần yêu con nhưng lại không [G]nói
Tình yêu đôi [B7]lúc đâu thể nói ra bằng [Em]lời
Rồi một [Am7]mai, con sẽ [C]thấy
Tình yêu của [F]Cha cho con hôm [D7]nay
Một tình yêu tuyệt [G]vời.
Hiển thị bình luận