Capo 4
[Am]Dòng nước mắt rơi khi đậm [G]sâu, anh có muốn [Em]đâu
Nhưng khi mỗi anh thương em tình [Dm]buộc phai màu từ [F]lâu
Tận sâu trong trái tim của [Am]anh đã nhận thấy em [C] chẳng thương nữa [Em] anh
Có chăng là [Dm] giờ anh phải [Em] can đảm nói nên [F] lời chấm dứt
[Em]...Là lúc anh [Dm]còn da diết [Em]nhưng phải quyết.. [Am]lìa xa.
Vì yêu [F]quá, tự [G] anh khiến anh [Am] phai nhòa
Cần em [Dm]quá, anh [G]cứ nghĩ em [C] đấy mà
Tại ai [F]đến không mời, khiến [Em] em thay đổi
Em [Dm] khác rồi, anh [Em] thì vẫn [Am]thế thôi
Lòng anh [F]đau, vì [G]ta có duyên [Am]không hậu
Cạnh nhau [Dm]lâu, mà [G]chẳng thấy mái [C]ấm đâu
Giờ ta [F]lỡ nhau rồi, đánh [Em] rơi duyên trời
Chưa [Dm]phải người suốt [Em]đời chăm sóc [Am]em
Đừng suy [Dm] nghĩ cho đến [G] khi [Em] chúng ta muốn [Am] rời đi
Tại anh vẫn [F] đang luyến [G]lưu nên [C] nài nỉ
Giờ em [F]cho anh biết [G]đi, anh đã sai [Em]gì?!? em [Am] chớ nói vì...
[Dm] Chẳng cần [G] anh [Am] được không :( ?
Hiển thị bình luận