tone [F]
[Bbmaj7]Mình dừng lại nơi cuối phố, em lau dọn dòng lệ đổ.
[Gm7]Đặt em lại vào đúng chỗ, họ nói anh là devil.
[Am7]Châm điếu cọ bằng nước mắt, mình chẳng còn được cùng nhau.
[Dmaj7]Ta biết yêu nhưng phá cách, nên càng yêu thì càng đau.
Như là định [Bbmaj7]luật của tảng băng trôi, mình chỉ hợp với nhau trên bề nổi. Ah
[Gm7]Bất ngờ hai đứa hai nơi, mất cảm giác ở nơi giữa kẻ môi. Ah
[Am7]Em một mình ngắm sao trời, nghĩ vu vơ giai điệu để gợi nhớ
Về chiếc [Dmaj7]xe màu đỏ trên đại lộ, khi ta tăng ga bỏ lại một dãy phố. Ah
[Bbmaj7]Anh còn giữ chút hương, giữ lại vài vết bầm trên cổ.
[Gm7]Dù miệng nói rất thương nhưng mà lại âm thầm bên cổ
[Am7]Không như em tưởng tượng. Babe, thuyền không cùng bến đỗ.
[Dmaj7]Vạn vật vô thường, you know why ?
Gon [Bbmaj7]fly away, bae Gon [Gm7]fly away, bae
Gon [Am7]fly..Can you [Dmaj7]hold me ? Can you hold me down ?
[Bbmaj7]Fly away, bae. Gon [Gm7]fly away, bae
Gon [Am7]fly.. Can you [Dmaj7]hold me ?
Can you hold me [Bbmaj7]down ?
[Bbmaj7]Hỏi từng người trên thế giới, rằng "mãi mãi chính xác là bao lâu ?"
Em sẽ [Gm7]thấy câu trả lời từ họ là nhún vai, chớp mắt và lắc đầu
Khi nào [Am7]có những câu hỏi thật khó anh hay thường nhìn lên sao bắc đẩu
chẳng phải [Dmaj7]để nguyện cầu, để hiểu thấu mà để đánh lừa bản thân không sao đâu. yahh
"Babe, [Bbmaj7]em vẫn muốn tìm câu trả lời"Em lang thang trên con phố đông ngược xuôi
"[Gm7]Em vẫn muốn anh đừng bỏ rơi" Nhưng có quá nhiều kỹ niệm rượt đuổi
"[Am7]Babe, nơi bình yên chẳng có mặt trời" sống trên đời ta chỉ mong được vui
Và [Dmaj7]scammer Huỳnh Long Hải quỵt tình cảm của em là không sai.
Giờ thì em chẳng [Bbmaj7]hiểu vì sao mình đang sống vì nhau mà bất giác vì đâu mình tan nát.
Uhm, thì [Gm7]có gì đâu mình vẫn sống vì nhau chỉ là cùng quyển sách mà trang khác. huh
[Am7]Kỹ vật có thể mất, huh kỹ niệm khó mà quên. huh
[Dmaj7]Nếu mà có điều ước, huh em có muốn được quên ?
Chúng ta [Bbmaj7]tạo ra những nỗi nhớ, sao lại muốn quên đi sạch mọi thứ
Ta đều [Gm7]có hàng ngàn nỗi sợ, bên trong số đó là câu chối từ
Nằm im [Am7]lặng nghe những lần thở, e thấy lạc lõng như trong khói mù
Không cần [Dmaj7]quên cũng không cần nhớ, chỉ là tạm biệt một người Cần Thơ. Hold up !
Gon [Bbmaj7]fly away, bae Gon [Gm7]fly away, bae
Gon [Am7]fly..Can you [Dmaj7]hold me ? Can you hold me down ?
[Bbmaj7]Fly away, bae. Gon [Gm7]fly away, bae
Gon [Am7]fly.. Can you [Dmaj7]hold me ?
Can you hold me [Bbmaj7]down ?
"Vừa [Bbmaj7]khiến con tim em tan chảy, anh lại để cho nó hóa đá
Người ta [Gm7]kiếm tình yêu từng tháng ngày, anh lại mang nó ra mà phá giá.
Anh hay [Am7]tự trách bản thân mình, em thì xem anh là điều quý giá.
Thứ ta [Dmaj7]có không phải là tình yêu, là khoảnh khắc rơi chậm của chiếc lá."
Hiển thị bình luận