Capo 3
Từng tự tay ta gieo [C] xuống
nỗi vấn vương từ mấy [D]đời
Hỏi tiểu tăng quay đầu [Bm7] chưa?
Tiếng mõ đã dần im [G]lặng
Chùa này đã vắng bóng [C]nàng
Bồ đề chẳng độ [D]cho
Bỉ ngạn đầy sân đỏ [G] thắm
Phật kinh chẳng thể níu [B7] chân
Nàng rời nhà đi xa [C]mãi
Chẳng thể giãi bày yêu [D]hận
Hỏi còn kịp quay đầu [Bm7]không?
Để ngắm nụ cười của [G]nàng
Phải làm sao trút áo [C]phật
Trả nàng một mái nhà [D]đây?
Vì sao độ [Em]ta không độ nàng?[Em]
Thổi hoài không ngưng cơn [C]gió
đã khiến niên hoa rối [D]loạn
Chàng lại để tóc dài [Bm7]thôi
cất mõ đi chẳng [G]màng
Bồ đề chẳng thấy bóng [C]nàng
Lại trải mấy tiết hạ [D]qua
Mắt còn vương sầu [G]bi?
Nàng đã rời xa chốn [B7]đây
Lại vài hồi chuông ta [C]gõ
Muôn hoa gian trần khó [D]độ
Chỉ mỉm cười cúi đầu [Bm7]thôi
Mái tóc ai xa khuất [G]rồi
Hỏi Phật thế gian [C]này
ngài độ đã bao phàm [D]nhân
Nhưng sao[Em] độ ta không độ nàng? [Em]
Hiển thị bình luận