Bảo Anh : Am
[Am] Hãy cho em xin một lối thoát
Để em được [A7/C#] thôi, được thôi nhớ [Dm] anh
[Bm7b5]Hãy cho em thêm một cảm [E7] xúc
Để tim em [E7/D] thôi, thôi thành chai [Am] đá
Và rồi để [Gm/Bb] em lại yêu, lại [A7] sai
Với cơn yêu ngày [Dm] xưa giờ chắc đã nhạt [Bb/D]phai
Héo hon em từng [Am] đêm
Bạn với cô [Bm7b5] đơn, bạn với nỗi [E7] buồn.
[Am] Hãy cho em xin lại nụ hôn
Để em được [A7/C#] hong bờ môi đã [Dm] khô
[Bm7b5]Hãy cho em xin một câu [E7] nói
Dù là lừa [E7/D] dối nhưng thà anh [Am/C] nói
Còn nhẹ nhàng [Gm/Bb] hơn sự im lặng [A7] kia
Đã mang em từ [Dm] lâu về nơi vực [Bb/D]sâu
Đã giam em cùng [Am/E] với niềm nhớ thương [Bm7b5] anh dù chờ đợi [E7] mãi.
ĐK:
[Am] Yêu là được yêu là được ghen là được nhớ
Chẳng biết nhớ [G] gì mà cứ nhớ rồi cứ khóc rồi lại thôi
Chẳng biết khóc [F] ai, vì ai đã chẳng còn nữa mà cứ ngỡ
Ai vẫn đâu [E7] đây.
[Am] Yêu tìm lối thoát, tìm bàn tay tìm bờ vai
Tay đã buông [G] tay mà vẫn nhớ rồi cứ ngỡ chỉ là mơ
Yêu đã tàn [F] rồi mà lối thoát tìm không thấy giờ ngồi đây
[E7] Ai khóc nỗi đau [Am] này.
Hiển thị bình luận