Hồ Hoàng Yến : Am
Ngày mai anh [Am] đi có nhớ một người ở [Em] đây?
Cuộc đời đôi[E7] khi yêu nhiều mà phải buông [Am]tay
Yêu một[A7] người phải cần cố gắn[Dm] bao nhiêu,
Mà đoạn[G7] đường cố bước chỉ[C] thấy cô liêu!
Em làm [Dm]sao một[Bm7b5] mình níu giữ thương[Esus4] yêu?[E7]
Dù rằng chia[Am]tay, chẳng thể chung đường ngày[Em]mai
Mà lòng anh[E7]đây chưa một lần hết đắm[Am]say
Chỉ[A7] cần lòng người còn nhớ[Dm] phút bên nhau
Đoạn[G]đường dài đến mấy có em[C]đợi phía sau
Thì dẫu mỗi người mỗi[Dm] nơi, ta[E7] vẫn chung một bầu[Am] trời!
ĐK:
Trời vẫn còn[Dm] xanh, như em còn[F] anh!
Chỉ như thế[G] thôi em thấy yên[C] lành
Dù tháng[Dm] năm trôi qua nhọc[G] nhằn,
Dù cách[Em] xa nhưng anh tin[Am] rằng,
Người còn[Dm]yêu, sẽ[Bm7b5]về bên nhau sau tất[E7]cả
Vì anh hằng [Dm] tin, mai kia bình minh
Trời[G] cao vẫn xanh nhân[C] chứng cuộc tình!
Anh[Dm]cứ đi xây những thiên[G]đường
Em chỉ[Em] mơ hạnh phúc bình[Am] thường,
Mơ có[Dm]anh dưới[E7]trời xanh bước chung[Am]đường
* Bao cách[Dm] xa không ngăn đôi[G] mình
Anh vẫn[Em] tin hai tiếng “chân[Am] tình”
Nơi có[Dm] em[E7] mới thật đúng nghĩa yen[Am] bình.
Hiển thị bình luận