Verse: Anh [G] khóc vì giờ đây anh đã [D] mất em rồi Anh [Em] khóc vì giờ đây em [Bm] đã xa thật r
[F]Gọi tên của anh là nắng, [G]để em được làm mây trắng [Em7]Bên anh quấn quít mãi chẳng rời [Am]
[Am]Tôi thấy [Em]lặng lẽ [F]vương sau [C]hè [Am]Tôi thấy [Em]ngày ấy [F]tìm đến [C]đây [Am]Tôi thấy
[Em]Em, đã biết bao ngày bên [Am]em Là anh [Em]đã có bấy nhiêu ngày [B7]yêu em. Nhưng em [Am]vẫn n
Tôi [C]yêu xem một cuốn truyện [Am]hay, tiếng chim hót đầu [F]ngày, và yêu biển [Em]vắng Tôi [Dm]yêu
[C]Em ơi hình [G]như chúng [Am]mình [C]Đã hết yêu [Em]nhau mất [Am]rồi Tại vì [F]sao em hãy nói [G
kabigon91,
30 tháng 06, 2013
Am
C
Dm
E7
Em
F
G
Nhìn lá me [Am]bay nhớ [Em]kỷ niệm hai chúng [Am]mình Ngày đó quen [F]nhau vương chút [G7]tình trê
Khi tôi sinh [Am]ra mang được [Dm]ngay tiếng con nhà [Am]nghèo Qua bao nhiêu [F]năm không đổi [G]t
Hò ơi .... má ơi đừng gả con xa chim kêu vượn hú Hò ớ .... chim kêu vượn hú biết nhà má đâu Em
Nghe tiếng [Em]đàn ai rao sáu câu như sống [G]lại hồn [Am]cao văn[Em] lầu Về Bạc Liêu danh [C]tiến