Khóc đi [Am] em, cho cuộc tình nồng [Em] nàn. Nay bỗng chia [Dm] xa, đi về miền dĩ [Am] vãng.
Chốn con [Am] tim, cho một kỷ niệm [Em] vàng. Nay đã xa [Dm] xôi, đi [E7] về một ngày [Am] qua.
Dấu yêu [Am] xưa, đã trao ai thật [Em] nhiều. Đâu những môi [Dm] hôn, thật lòng hay gian [Am] dối.
Bước chung [Am] đôi, nắm tay nhau không [Em] rời. Đâu ngỡ yêu [Dm] thương, giờ [E7] đây xa cách [E7] xa.
ĐK:
Những lời [Am] đầy đắng cay, sao anh [Am] nỡ gieo trong [Am] lòng.
[Am] Cứa vào [Am] lòng xót [Dm] xa, con tim [G] đau giằng [F] xé.
Nếu biết [G] trước đến đây anh thay [Am] lòng, nếu lúc [Am] trước bớt đi thôi chân tình, giờ lòng [G] mình, [Em] sẽ bớt quặn [Am] đau.
Chốn hoa [Am] mộng xứ đông, nay tan [Am] biến theo mây [Am] trời.
[Am] Bóng em [Am] giờ lẻ [Dm] loi, anh nơi đâu [Gm] không hay [F] biết.
Vẫn lối [G] cũ chúng ta hay đi [Am] về, nay chỉ [Am] có dáng liêu xiêu một mình, nhìn bầu [G] trời, [Em] xa mãi người [Am] thương.