Capo 4
Chẳng [Am]biết đã bao nhiêu lần mình phải tha thứ sao chính [Em]em chẳng đổi thay chứ?
Em cứ [Dm]nay người này rồi [G]mai lại bên người [C]khác
Vậy còn [F]anh thì sao, trong em anh [G]vị trí nào vậy tình [Em]ta thì sao, em ơi bằng [Am]một cách nào
Có thể [Dm]yêu một lần, [G]nhiều người cùng một [E7]lúc
Hạnh [Am]phúc giản đơn hằng ngày anh ước là được nắm tay [Em]em trên đoạn đường phía trước
Em đã [Dm]hứa qua nhiều nhưng [G]chẳng làm được bao [C]nhiêu
Vậy thì [F]thôi anh xin buông nhé em [G]ơi vì tình yêu [Em]kia đâu có xứng đáng mong [Am]đợi
Kết thúc thật [Dm]rồi [G]anh về trong đơn [E7]côi, thẳng lối
Thà từ đầu [Am]chẳng yêu nhiều, mình chẳng cần hứa bao điều đến đây thế [Em]thôi, chẳng có cơ hội
Bao lần rồi [Dm]nhớ không em, em giờ là [G]thứ nên quên quá khó phải [C]không, chẳng thể nghĩ tới
Tình nào tình [Am]của ba người, để giờ một khóc hai cười tới đây với [Em]anh đã quá đủ rồi
Chuyện tình [Dm]này anh xin đớn [Em]đau cho người [Am]sau