Capo 4
Này [Am]người anh thương ta [Em]mãi nhìn một hướng cho [F]dẫu đi ngàn phương trong tim [C]vẫn [G]vương
Bình [Am]yên nơi đây có [Em]em trong vòng tay dẫu [F]thế giới cuồng quay chẳng [C]đổi [G]thay.
Tình yêu [Am]giữ anh không lạc đường dẫu sóng [Em]gió qua nhanh lạ thường
Có [F]khó khăn, em hãy về nhà [C]anh [G]thương.
Dù cuộc [Am]sống không như em mong đã có [Em]anh ôm em vào lòng
Hãy [F]vững tin để nương tựa [C]nơi [G]anh cả [Am]đời.
Mình [Am]anh cô đơn giữa [Em]thế gian rộng lớn cho [F]đến khi gặp em bỗng ấm [C]áp [G]hơn
Nụ [Am]cười em như ánh [Em]ban mai rạng ngời năm [F]tháng cũng vì em mà trôi [C]qua thảnh [G]thơi.
Tình yêu [Am]giữ anh không lạc đường dẫu sóng [Em]gió qua nhanh lạ thường
Có [F]khó khăn, em hãy về nhà [C]anh [G]thương.
Dù cuộc [Am]sống không như em mong đã có [Em]anh ôm em vào lòng
Hãy [F]vững tin để nương tựa [C]nơi [G]anh cả [Am]đời.
Chữa lành [Am]vết thương trong tim anh dẫu đến [Em]đâu em luôn đồng hành
Khắp thế [F]gian chẳng có gì bằng [C]chân [G]thành.
Nguyện vượt [Am]núi qua sông vì người chỉ muốn [Em]em luôn giữ nụ cười
Hãy vững [F]tin để nương tựa [C]nơi [G]anh cả [Am]đời.
Mình [Em]anh cô đơn giữa [Em]thế gian rộng lớn
Cho [F]đến khi gặp em rồi hạnh [C]phúc [G]mãi [Am]mãi.