1. Tôi chẳng là [A]gì, sao Người gọi [F#m]tôi.
Tôi chẳng là [Bm]chi, sao Người gọi [A]tôi.
Tôi là hạt [F#m]cát trôi trong sa [C#m]mạc.
Tôi là giọt [Bm]nước lạc giữa biển [E]to.
Sao Người gọi [A]tôi, [E]sao Người gọi [A]tôi.
ĐK. Người gọi [A]tôi giữa muôn [F#m]người,
Người gọi [D]tôi giữa muôn [Bm]loài,
Người gọi [E]tôi khi tôi chửa là tôi.
Người gọi [A]tôi với tình [D]ai,
Người gọi [E]tôi lúc đầu [A]thai,
lúc nên [E]hình hài rồi lớn khôn là [A]đây.
2. Tôi luôn dại [A]khờ, sao Người gọi [F#m]tôi.
Tôi đầy thờ [Bm]ơ, sao Người gọi [A]tôi.
Tôi thật nhỏ [F#m]bé như hơi tơ [C#m]nhẹ,
quay cuồng cùng [Bm]gió và bão và [E]mưa.
Sao Người gọi [A]tôi, [E]sao Người gọi [A]tôi.
3. Tôi thân mọn [A]hèn, sao Người gọi [F#m]tôi.
Tôi đầy nhỏ [Bm]nhen, sao Người gọi [A]tôi.
Tôi là cái [F#m]bóng vô duyên vô [C#m]tình.
Tôi là con [Bm]kiến chìm giữa bùn [E]đen.
Sao Người gọi [A]tôi, [E]sao Người gọi [A]tôi.