Hằng
Tặng vô thường.
Cái chết là có thật
và là vĩnh hằng duy nhất.
Trong cuộc chiến với thời gian và thần
chết, mọi chiến thắng đều là tạm thời.
[Em] [G] [Am] [Em]
[Em] Áo đen lầm [G] lũi ra
đồng tìm [Am] nhau, tìm [Em] nhau
[Em] Bóng đêm dần [G] lắng, [Am] tiếng người [Em] than
[Em] Khúc ca hồn [G] ai oán
lặng còn [Am] vương nhành cây,
nhành [Em] hoa, nhành hoa,
nhành cây, nhành hoa.
[Em] Những năm lặng [G] thinh hết rồi tìm
[Am] nơi của ta chỉ [Em] ta của ta chỉ ta.
[A] Giữa đêm tịch [E] liêu
[A] một ngọn lửa [E] sáng
[A] Chiếu lên lòng [E] ta
[A] về nơi địa [E] đàng
[Em] Sống những năm tạm này,
[G] giữa đớn đau ngậm ngùi
[Am] Trong cơn mơ tràn ngang trong đêm nhớ
[Em] ai, chờ ai
[Em] Lỡ xác thân lụi tàn
[G] Những đắn đo một đời
[Am] trao cho ai gửi trao cho ai trước
[Em] khi biệt ly?
[Em] Mong giữa đêm trường
[G] Tăm tối mịt mùng
[Am] theo khói hương về [Em] đây
[Em] Thương nhớ phai tàn
[G] xa cõi mơ màng
[Am] Đem nỗi đau gửi [Em] theo gió
[A] Giữa đêm tịch [E] liêu
[A] một ngọn lửa [E] sáng
[A] Chiếu lên lòng [E] ta
[A] về nơi địa [E] đàng
[Em]
[Em] [Bm] [Am] [G]
[Em] [Bm] [Am] [B7]
[Em] Giấu cơn đau vào [Bm] trong
[Am] Lòng cay đắng nghẹn [G] ngào
[Em] Những thân hình giá [Bm] lạnh
[Am] Trở về với [B7] đất
[Em]