1. Con là [G]ai? Mà cứu [D]Chúa của cả trần [Em]gian,
[D]đoái biết được tên [C]con, [D]mang thay bao gánh [C]nặng.
Con là [G]ai? Mà ánh [D]sáng Sao Mai vời [Em]cao,
[D]vẫn soi rọi cho [C]con, dù bước [D]con lang thanh chốn [C]tội.
Chẳng bởi [C]do con là [D]ai, mà là [Em]do mọi điều Chúa [D]làm.
Chẳng bởi [Em]do con làm [D]chi, mà là [C]do tình yêu Chúa [D]Cha. [G]
ĐK: Chính [D]con như hoa kia thật [Em]chóng tàn,
còn giờ [D]đây nhưng héo khô [C]mai này.
Làn [D]sóng nhỏ bé nơi [C]sông hồ, một hạt bụi nhẹ trước [G]gió.
Thế nhưng [D]Cha luôn nghe lời [Em]khẩn cầu,
Ngài vực [D]con khi vấp ngã [C]vô vọng, và Ngài [D]cho lòng con biết [C]rằng:
"Con thuộc [Em]Cha". [D] [C]
2. Con là [G]ai? Mà đôi [D]mắt của Cha quyền [Em]uy,
[D]đoái xem con từng [C]giây, và ngóng [D]trông con trở [C]về.
Con là [G]ai? Mà lời [D]phán từng xua bão [Em]giông,
lại [D]cất lên trong [C]tâm này, làm [D]tiêu tan ngàn muôn [C]đớn đau.
Chẳng bởi [C]do con là [D]ai, mà là d [Em]o mọi điều Chúa [D]làm.
Chẳng bởi [Em]do con làm [D]chi, mà là [C]do tình yêu Chúa [D]Cha. [G]
ĐK: Chính con [D]như hoa kia thật [Em]chóng tàn,
còn giờ [D]đây nhưng héo khô [C]mai này.
Làn [D]sóng nhỏ bé nơi [C]sông hồ, một hạt bụi nhẹ trước [G]gió.
Thế nhưng [D]Cha luôn nghe lời [Em]khẩn cầu,
Ngài vực [D]con khi vấp ngã [C]vô vọng, và Ngài [D]cho lòng con biết [C]rằng:
"Con thuộc [Em]Cha". [D]. [C]. [D]. "Con thuộc [G]Cha"