Anh muốn [Am]hỏi em câu hỏi nhỏ, trái tim anh đó dạo này sao rồi ?
Gửi em [Em]giữ tới khi đỗ vỡ đến bây giờ vẫn chưa muốn trao hồi
Anh vẫn [F]vậy, có buồn thì anh tự [G]kể như viết di thư
Chọn yêu[C] em có chăng là đúng, ngẫm nghĩ đêm ngày đến mức suy tư
Đi [Am]giữa sài gòn hoa lệ, nơi có ánh đèn xanh đỏ vàng
Anh vẫn [Em]mong một lúc nào đó được nghe em trả lời anh rõ ràng
Những sự [F]việc xảy ra trước đó, anh nhớ [G]mình đưa thư đã lâu
Niềm tin [Am]mà khi xưa anh có, đến bây giờ vẫn chưa dư giã đâu
Cứ [Am]lang thang khắp những nẽo đường, ngắm nhìn đêm đến khi rạng sáng
Nhớ lúc mà [Em]em đến bên anh, như mưa rào tưới lên tim hạn hán
Nhiều [F]mâu thuẫn của hai con người, anh từng [G]ước đừng nảy sinh thêm
Yêu em [C]rồi hai người là một, " Dù có chuyện gì cũng hãy tin em"
Anh mặc [Am]kệ chỉ im không nói, nỗi buồn nay đã " Hóa hình hài "
Em chọn [Em]lấy cái kết đau thương sau khi cố gắng cả quá trình dài ?
Ta đã [F]từng có danh có phận, giờ thì [G]để cho tình ngủ yên
[Am]Hi vọng buồn này cũng sẽ hết khi anh tìm được một người hữu duyên !
Đừng để cho [Am]nhau mang bao nỗi buồn đừng để phía [Em]sau chẳng ai trông chờ
Đừng để cho [F]hai người dưng, thành [G]hai người thương, rồi [C]xa lạ
Rồi một mai đôi mình [Am]gặp lại nhau không hẹn tình cờ nhưng [Em]chung nhịp đập con tim
Ngày anh [F]đến cũng là ngày mà em [G]cưới, em vui thật [Am]vui
Ngỡ tình [Am]yêu sẽ được bền lâu…Nhân duyên phận này ông trời ban phát
Anh cứ [Em]nghĩ về giấc mơ đẹp…mọi chuyện hóa thành một đời tan nát
Có không [F]em lời nói thương anh…chỉ là giả [G]tạo suốt mấy năm qua…
Em muốn nhận [C]lại những gì xứng đáng… hạnh phúc đâu sao chưa thấy thăm ta…?
Vì một [Am]người không thươg bản thân….giờ nghĩ lại thật sự không đáng !
Yêu em hết [Em]lòng nhọc nhằn đến vậy cũng chẳng bao giờ đòi hỏi công cán
Hay em [F]bắt anh phải ích kỉ ?...đối xử [G]tốt hơn với bản thân…?
Anh đòi hỏi [Am]gì ở em nhiều hả ?...hay vô tình với em là bản năng ?
Anh mặc [Am]cho ngoài trời đổ mưa nỗi buồn cũng dần đã '' hóa hình hài ''
Thương gì [Em]đâu… em lật ván bài từ thua thành thắng thật quá tài tình..
Một lần [F]bước là vạn dặm đau…ta tách [G]nhau ra khỏi cuộc đời
Anh đâu đủ [C]sức để níu lấy em…chẳng đủ khả năng để trói buộc trời..
Giờ anh [Am]sai hay là em sai …? Chẳng tình yêu nào là mãi mãi…
Anh cạn sức [Em]rồi sau bao tủi nhục trong tình yêu này mà anh đã trải…
Dừng mọi [F]chuyện để được bình thản để tâm trong [G]lòng một cách an yên…
Anh luôn tin [Am]rằng một ngày nào đó …anh rồi sẽ được ông trời ban duyên
Chợt nhận ra đôi mình tình [Am]nồng đã hết
Cạn tình chấm dứt chẳng còn luyến [Em]lưu cho nhau nữa đâu !
Em quyết cho mình trọn [F]đời bên ai, chẳng còn [G]phải níu kéo
Câu chuyện tình [C]yêu đắng cay
Rồi một mai đôi mình [Am]gặp lại nhau không hẹn tình cờ nhưng [Em]chung nhịp đập con tim
Ngày anh [F]đến cũng là ngày mà em [G]cưới, em vui thật [Am]vui