(DÒNG THỜI GIAN)
1. Từng ngày [G]nào nồng nàn từng câu [D]ca dao
Từng ngày lặng lẽ sống [C]với kỷ niệm ngọt ngào
Bình yên những [D]giấc chiêm bao
Qua [G]rồi một thời vội vàng rong chơi
[D]Rồi một thời yêu đương sớm tối
[Em]Giữa thênh thang bầu trời, nắng gió muôn [C]nơi ư [D]hư
Pre-chorus:
[C]Thời gian qua đi bộn bề [G/B]nhiều lần suy nghĩ
[Am]Đời ngọt ngào thì đôi [Dm]khi [G7]
[C]Tình yêu nơi đâu vội vàng [G]tìm hoài không thấu
[C]Thôi dừng làm [C#dim]chi rồi lại [D]đi …
(LÁ CỜ)
[G] Tôi lớn lên khi đất nước không còn [D] chia Bắc Nam
Chẳng biết chiến [C] tranh là gì
Chỉ được nghe trong [G] những câu chuyện của cha
Tôi lớn lên khi tháng tháng không còn [D] lo phiếu tem
Không biết bo [C] bo là gì
Chỉ còn lại trong [G] những ký ức của [D] mẹ
Chuyện của cha [G] tôi là những giấc mơ dở [D] dang
Là xếp bút nghiên, chiến [C] đấu
Vì một màu cờ đỏ tươi thấm [D] máu bao người
Chuyện của mẹ [G] tôi là cất tiếng ca cho [D] đời
Là đến những nơi xa [C] xôi
Với những con người cài ngôi sao vàng trên [D] mũ
ĐK: Một thời chiến [G] đấu, cha tôi anh hùng
Một thời gian khó [Em], mẹ tôi đảm đang
Vẫn giữ nụ [C] cười và tiếng hát át tiếng [D] bom
Để rồi nay [G] bước trên con đường đời
Dù bao gian khó [Em], chông gai đời tôi
Đứng dưới bóng [C] cờ, là con tim ngân lên tiếng [D] ca
Đoàn quân Việt Nam đi .. i [G] iii
(MỘT ĐÊM SAY)
Verse 1 :
Khi đôi môi em còn [G] đỏ mọng, em muốn nói “em [Em]yêu anh” ?
Khi men còn trong [C]hơi thở, lại gần hôn anh [G]đi.
Khi con tim không còn trên[G] đầu, khi hai má em hây hây[Em]
Em nói em say tiếng[C] đàn, vậy lại gần hôn anh đi. [G]
Chorus :
Lại gần hôn[G] anh, anh sẽ để em mặt trời[Em]
Lại gần hôn[C] anh, hay em để anh chơi vơi[G]
Giờ còn đôi ta[G], kia là núi đây là nhà [Em]
Giờ còn đôi[C] ta, em có muốn đi thật[G] xa?
(TA CỨ ĐI CÙNG NHAU)
Em có [G]muốn ngày nào đó mình ra khơi
Anh sẽ đem những nhớ thương mà đóng thuyền
Và tất [Em]cả những ngày mình xa xôi
nếu mà đem bán chắc là được cả đống tiền
Mình sẽ ra [C]khơi trên một cánh buồm đỏ thắm
Cuộc đời là đại dương, hai đứa mình thì nhỏ lắm
Tâm tư như [G]gió cho lồng ngực này mãi căng
Và tình yêu là ngọn đèn nhỏ, nhưng sáng hơn cả ngọn hải đăng
[G]Em ơi đừng sợ nỗi buồn khó trôi
Mặt trời kiểu gì cũng sẽ ló thôi
[Em]Cơn mưa sẽ khiến cây khô ló chồi
Sớm mai thức dậy mình vẫn có đôi
Em ơi đừng có [C]buồn khi phải yêu xa
Mình có nhiều nỗi nhớ hơn người ta để mà tiêu
pha để nhấm nháp, những cuộc gọi không [G]thấm tháp
không bõ bèn, những đêm trắng và đỏ đèn
Em ngủ đi [G] … không mai mắt lại đỏ hoen
(MỘT ĐÊM SAY)
Chorus :
Lại gần hôn[G] anh, anh sẽ để em mặt trời[Em]
Lại gần hôn[C] anh, hay em để anh chơi vơi[G]
Giờ còn đôi ta[G], kia là núi đây là nhà [Em]
Giờ còn đôi[C] ta, em có muốn đi thật[G] xa?
(VÙNG KÝ ỨC)
Verse 1:
[G]...Trên phím đàn, em bỏ lại ngày [C]tháng bạc màu
Em bỏ lại nỗi [Am]nhớ ngày đầu
Em quên một câu [D]nói đừng đi
[G]...Thêm chút đường ly đen dường như [C]chẳng dịu lại
Những cung đàn đã [Am]hóa khờ dại
Chênh vênh một mình [D]giữa tay ai
ĐK:
Vùng ký ức xưa ta [G]còn nhau, còn đâu em hỡi
Nhiều lần đã cố gắng quên đi [Em]dù cho tình mình đã [D]vỡ đôi
Em tiếc nuối [C]thêm làm chi còn lại những [G]giọt buồn trên mi
mang [Am]những thanh âm kia cùng em [D]đi
Nhìn lại vùng ký ức ta trao [G]về em một ngày đầy nắng
Nụ cười người mỗi lúc mây tan [Em]vào đêm một ngày người [D]ghé thăm
Và ngày mai nắng [C]như nhạt hơn và ta thức [G]dậy như đã lớn
Thôi [Am]giấc mơ trôi đi, em [D]có quên đôi khi một [A#]mai
(DÒNG THỜI GIAN)
Chorus x 3:
Bao nhiêu năm [G]rồi làm gì và được gì
Ngày tháng sao vội [D]đi đôi khi không như ý
Trôi qua bao nhiêu năm [C]nữa
Có lẽ ta không ngây [D]ngô, như bây giờ
Bao nhiêu cho [G]vừa từng ngày và từng giờ
Cành lá sao lặng [D]im như thôi không mong nhớ
Cho ta bao nhiêu năm [C]nữa có [Am]lẽ bao [G]nhiêu đây [F]thôi
Cho [D]ta nhìn thời gian [G]trôi