Tông gốc [F], Capo 4
Hãy mang đi
Sau lưng là [F] tiếng nói yêu anh , chẳng rời [G] xa anh.
Trước mắt anh [Em] điều đấy, nói
dối trá, tại sao người vội quên [Am] mau ?
Là vì em.
Bài ca anh [F] viết sẽ không được trọn vẹn đâu [G] em (Bước đi)
Em yêu một ai [Em] thật rồi mãi chẳng là anh [Am] đâu.
Và để giờ mình em lại [F] bơ bơ lạc
[G] vào giấc mơ rồi lại [Em] chơi vơi
[Am] Mình giữa đất trời nơi nào [F] xa
xôi ..[G] màn đêm tối ai dẫn lối [Em] em
Để gần anh mãi
[Am] Cơn mưa ngang qua.
[Am] Mưa rơi nhẹ rơi, mưa đừng mang hoàng [G] hôn xua tan bóng em
Chua cay nào [Em] hay, thương là đau màn [Am] đêm chia hai giấc mơ.
Dù cho, [F] có thể em sẽ đau đớn
[G] Nhưng tháng năm sẽ phai
Còn [Em] hơn níu kéo chỉ thấy cay đắng [Am] một đời.
Hãy ra khỏi người [F] đó đi.
huh-hu-huh [G]-hu
Hãy ra khỏi người [Em] đó đi.
Huh-hu-huh-[Am] huuuuu.