Một buổi chiều êm đềm [C]quá, lòng bỗng nhớ về một [G]nơi xa
Hà Nội bình yên [Am]quá, nơi có những bản tình [Em]ca
Một Sài Gòn đôi [F]lúc có nắng, có mưa [C]bất chợt
Ôi [F]sao thấy nhớ Việt Nam [G7]quá.
Giờ này tôi đang [C]đứng, đang đứng ở một [G]nơi xa
Nhưng trái tim thì [Am]vẫn in hình bóng quê [Em]nhà
Giờ này mùa xuân [F]tới chắc phố phường thật [C]đông vui
Một tình người ấm [F]áp chỉ có Việt Nam [G7]thôi.
Gửi chút thương thương nhớ [C]nhớ, gửi một chút buồn thật [G]vu vơ
Gửi về nơi xa [Am]ấy có một người đang đứng [Em]chờ
Gửi theo làn [F]gió mới đến cánh đồng vàng [C]xinh tươi
Nụ cười xinh trong nắng [F]mới người con gái Việt Nam [G7]ơi.
Là người tôi yêu [C]đó, là người luôn vẫn [G]chờ
Một tình yêu đẹp [Am]lắm có thể viết như một bài [Em]thơ
Người Việt Nam là [F]thế, đơn giản lắm nhưng đậm [C]chất tình người
Và tôi tự hào [F]lắm khi [G7]nói[G7]
Đẹp như ánh bình mi [C]nh bừng lên giữa đêm [Am]tối
Đẹp như cánh đồng h [F]oa cùng đua sắc màu [G]hương
Ngàn trăm những vì sao [C]không đẹp hơn đôi mắt dễ thư [Am]ơng
Cùng hơi gió mùa [F]xuân mang lời ca bay đến mọi n [G]ơi.
Hãy yêu t [F]huơng người hơn [G]ta,
Hãy luôn [F]cho đời trăm h [G]oa... cùng [Dm]c [G]a...haaa aa [G]
Thiên thần lu [C]ôn hé môi [Am]c ười
Mang niềm v [F]ui đến mọi [G]nơi
Trên cành chi [C]m hót gọi [Am]m ời
Cho mùa x [F]uân đến thất [G]v ui.
Không còn m [C]ây xám trên [Am]tr ời
Muôn ngàn ti [F]a nắng dệt [G]thi êu
Cùng thiêu hình xi [C]nh xắn thiên [Am]th ần
Ngồi hát giữa p [F]hố bao mùa [G]x uân. [G]
Hãy để cho anh được [C]yêu, yêu em trong từng suy [G]nghĩ.
Dù là tương tư [Am]thôi nhưng anh cũng thấy vui [Em]rồi.
Đừng nói chi em [F]ơi, tình yêu ko cần [C]nói.
Chỉ cần cảm nhận [Dm]thôi, anh nghĩ cũng [G]đủ rồi.
Nhiều khi anh từng [C]mơ, ngồi 1 mình cười ngẩn [G]ngơ.
Chúng ta sẽ được [Am]sống trong ngôi nhà đầy trẻ [Em]thơ.
Có khó không em [F]ơi, nếu giấc mơ này xa [C]xôi.
Thì anh [Dm]xin được giữ giấc mơ đó, ở [G]trong suy nghĩ anh mà [C]thôi.