Capo 2
Này người em [C]yêu, trong tay bước đi bên [G]nhau, thì thầm,
nói với [Am]em rằng mình sẽ yêu nhau [Em]hoài, trọn đời.
Có sao [F]và có trăng. Có anh [C]và có em.
Vẽ nên [Dm]chuyện, tình yêu như là cổ [G]tích.
Nhớ lắm anh [C]ơi, vu vơ những câu giận [G]hờn,
mỗi khi, nhớ đến [Am]anh, em hay trách móc vô [Em]tư, nghẹn ngào!
Tại anh [F]không buồn vì em, tại anh [C]chẳng sẻ chia vỗ về,
để bậy [Dm]giờ, em nhớ, em [G]mơ.
Nhớ [C]lắm, những lúc anh hay làm [G]trò,
cười đùa, từng câu [Am]nói, cho trái tim em nhip [Em]vang.
Giọt nước [F]mắt hay nụ cười,
em vẫn [C]nhớ vẫn luôn tin rằng trái tim [Dm]này,
sẽ không khi nào đổi [G]thay. Biết không [C]anh?
Giờ đây! Ước mong [G]anh, kề bên,
để xua [Am]đi muộn phiền nhớ mong từng [Em]ngày.
Hứa đi [F]anh về ngày sau, cuộc tình [C]mãi sáng trong tiếng cười,
ấm [Dm]lòng cùng nhau bước trong yêu [G]thương.
Đừng để màn đêm vây quanh và gió cuốn em đi xa rời không còn bên anh,
và xóa đi bao nhiêu ưu tư kỷ niệm ngày ấy.
Cầm chặt tay anh đi em để không phải xa nhau cùng sánh
đôi trên đường dài … Một tình yêu xinh như câu chuyện thần tiên.
Mơ 1 ngày cùng anh, vẽ ngôi nhà tình yêu,
kề vai em, kề vai anh, ngọt ngào!
Mơ 1 ngày cùng anh, vẽ ngôi nhà ấm êm,
kề vai anh nhẹ nhàng nói, yêu anh