Capo 1
[G]Lau nước [D]mắt trên mi mình [Em]đi sao cứ [Bm]mãi đau thương làm [C]gì
Mang hết [G]những muộn phiền [Am]ghì chặt nơi con [D]tim hao [G]mòn.
Sau những [D]phút giây môi cười [Em]tươi đâu ai [Bm]biết bao nhiêu rụng [C]rời
Không thể [G]nói thành lời [Am]mặc kệ [D]đi em [G]ơi.
Làm mình [Em]cứ như gió bay [D]lên bầu trời và [C]sống cho hết tự [Bm]do một đời
[Am]Ai mà làm em [G]đau thì [C]cho người ta đi [D]mau
Và mình [Em]khóc cho hết cô [D]đơn miệt mài [C]khóc cho những ngu [Bm]ngơ khờ dại
Ngày [C]mai là ngày an [G]yên rồi còn [Am]ta là người an [D]nhiên
[Em] [D] [C] [Bm] [C]Trên đường dài em [G]sau này, [Am]không vì [D]ai mà [G]buồn.
[G]...Tôi bước [D]đến nơi chân trời [Em]xa nơi chỉ [Bm]có ta đi một [C]mình
Nơi ánh [G]nắng tìm về [Am]dịu dàng xoa con [D]tim ê [G]chề
Em có [D]thấy bao nhiêu niềm [Em]đau ôi xem [Bm]đấy bao nhiêu u [C]sầu
Lau hết [G]những nhạt nhòa [Am]hòa vào [D]trong hư [G]vô
Làm mình [Em]cứ như gió bay [D]lên bầu trời và [C]sống cho hết tự [Bm]do một đời
[Am]Ai mà làm em [G]đau thì [C]cho người ta đi [D]mau
Và mình [Em]khóc cho hết cô [D]đơn miệt mài [C]khóc cho những ngu [Bm]ngơ khờ dại
Ngày [C]mai là ngày an [G]yên rồi còn [Am]ta là người an [D]nhiên
Làm mình [Em]cứ như gió bay [D]lên bầu trời và [C]sống cho hết tự [Bm]do một đời
[Am]Ai mà làm em [G]đau thì [C]cho người ta đi [D]mau
Và mình [Em]khóc cho hết cô [D]đơn miệt mài [C]khóc cho những ngu [Bm]ngơ khờ dại
Ngày [C]mai là ngày an [G]yên rồi còn [Am]ta là người an [D]nhiên
[C]Khi nhìn về nơi [G]thiên đường, [Am]mong là [D]em đừng [G]buồn.